Sau đó Trình Du Cẩn đặt điểm tâm xuống, cười nói với Trình Nguyên Cảnh: “Mấy ngày nay, Cửu thúc vất vả rồi, ta cố ý chuẩn bị cho thúc một chút điểm tâm, tay nghề cũng chỉ ở mức tầm thường, mong Cửu thúc không ghét bỏ.”
Trình Nguyên Cảnh cụp mắt, thử thăm dò, đăm chiêu nhìn về phía nàng, nụ cười của Trần Du Cẩn không thay đổi, cả người vừa dịu dàng vừa vô hại.
Quả là đúng chuẩn mực của một chất nữ hiếu thuận.
Trình Du Cẩn duy trì nụ cười, thực ra từ rất lâu trước đây nàng đã có cảm giác này, nàng nghi ngờ rằng Trình Nguyên Cảnh có thành kiến với nàng.
Lúc nàng từ hôn với Hoắc Trường Uyên thì lại trùng hợp bị Trình Nguyên Cảnh nhìn thấy, có vẻ thành kiến bắt đầu từ khi đó. Sau này, khi Từ Chi Tiễn đến ở trong Nghi Xuân Hầu phủ, mỗi lần Trình Nguyên Cảnh thấy bọn họ thì hắn đều tống cổ nàng đi luyện chữ, ngay cả khi gặp Lâm Thanh Viễn, mỗi lần nàng vừa mới nói chuyện với Lâm Thanh Viễn thì Trình Nguyên Cảnh đã tách nàng ra ngay.
Đây không phải là thành kiến thì có thể là gì nữa?
Bị Hoàng Thái tử nhắm vào làm cho Trình Du Cẩn không dám có ý kiến. Chỉ là con đường câu rùa vàng của nàng cũng không thể bị chậm trễ, cho dù tảng đá chắn đường là Thái tử cũng như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT