“Càn rỡ!” Hoàng đế hét lớn một tiếng, dùng sức vỗ lên bàn. Đám thái giám hầu hạ trong ngoài đều rối rít quỳ xuống, không dám thở mạnh. Ngay lúc này trong cung Càn Thanh kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy, Hoàng đế nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm Lý Thừa Cảnh, còn hắn từ đầu đến cuối vẫn đứng thẳng.
Cuối cùng, Lý Thừa Cảnh cũng không nhận sai, mà nâng tay lên khom người, nói: “Nhi thần cáo lui. Mong bệ hạ bảo trọng cơ thể.”
Lý Thừa Cảnh xoay người đi ra khỏi Càn Thanh cung, phía sau lưng mơ hồ có thể nghe được âm thanh đập bàn, còn có tiếng nịnh hót của thái giám đang khuyên nhủ.
Hắn không dừng lại, không quay đầu lại bước ra ngoài cửa. Sau khi đi ra khỏi Càn Thanh cung, ánh mặt trời chiếu xuống, chói sáng đến lóa mắt.
Cuối cùng hắn và Hoàng đế đi đến bước này, quân thân phụ tử, nghi kỵ lẫn nhau.
Tháng đầu tiên sau khi Dương Thái hậu mất, Hoàng đế mới chậm rãi xuất hiện, hóa ra cảm giác chí cao vô thượng, hóa ra quyền lực không ai kìm hãm được, cứ như vậy khiến cho người ta say mê.
Hoàng đế muốn làm cái gì cũng không cần thông qua sự đồng ý của Dương Thủ phụ, hậu cung muốn đi đâu thì đi cũng không cần kiêng dè thể diện của Dương Hoàng hậu nữa. Thậm chí ông cũng không cần nhường nhịn bất kỳ ai nữa, trong quá khứ một mực cung kính hai mươi lăm năm với Dương Thái hậu, sớm muộn thỉnh an cũng không cần chịu đựng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT