Đèn đuốc sáng ngời, Trình Du Cẩn nhìn người trước mắt, không biết rốt cuộc đây là ý trời, hay là ý người.
Thực tế cách thật xa Lâm Thanh Viễn đã nhìn thấy Trình Du Cẩn. Nàng khoác áo choàng màu trắng, đứng ngắm đèn lồng trước một sạp bán đèn lồng, mặc dù chỉ nhìn sau lưng, không thấy rõ diện mạo nhưng lại vô cùng quen mắt, Lâm Thanh Viễn tự dưng cảm thấy đó chính là Trình Du Cẩn.
Lâm Thanh Viễn thử kêu một câu. Hôm nay là tết Nguyên tiêu, ngư long hỗn tạp, dòng người đông đúc, hắn ta không thể xác định Trình Du Cẩn có thật sự chịu gặp mình trong trường hợp này hay không. Không ngờ Trình Du Cẩn lại thật sự quay đầu.
Lâm Thanh Viễn lập tức tràn đầy sức lực, đẩy đám đông ra rồi chen đến bên cạnh Trình Du Cẩn, cười nói: “Vừa rồi ta còn không dám xác định, không ngờ quả thật là Trình đại tiểu thư.”
Trình Du Cẩn không cười, cũng không nhúc nhích, cứ thế lẳng lặng đứng yên đó nhìn Lâm Thanh Viễn vất vả băng qua con đường, chen đến trước mặt. Mãi đến khắc cuối cùng, Trình Du Cẩn mới khẽ mỉm cười, nói: “Ta thấy đèn lồng nơi này thú vị, bèn sang đây ngắm một lát. Vừa rồi đông người quá nên ta không thấy Lâm biên tu, mong Lâm biên tu thứ lỗi.”
Nghe vậy, Lâm Thanh Viễn vội vàng xua tay: “Ngươi không thấy ta là chuyện rất bình thường, trên đường đông người cỡ này, sao có thể thấy tất cả mọi người. Trình đại cô nương quá khách sáo, giữa ngươi và ta không cần phải như thế.”
Nghe thấy câu này, tâm trạng bị kìm nén cả đêm của Trình Du Cẩn cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút. Sợi dây trong lòng nàng vừa được thả lỏng, vẻ mặt cũng biểu hiện nhẹ nhõm hơn, sự thay đổi này để người khác nhìn thấy tự dưng cũng cảm thấy vui lây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play