Hà Thiệu Thần chỉ cảm thấy mình đang mơ, nhưng lại có chút phân vân không rõ đâu là mơ, đâu là thực, xung quanh đều là phong cách cổ kính.
“Thụ Phạn, chúng ta hãy định cư ở đây đi, nơi này có núi có nước, không khí lại trong lành.” Không biết là ai nói câu này, giọng nói nghe hơi non nớt.
Quan sát kỹ, rất nhanh Hà Thiệu Thần đã tìm ra chủ nhân giọng nói, là một cục đá. Cục đá này bị buộc bằng dây treo trên người khác, mà người đó không ai khác là Thụ Phạn.
Chắc đây chính là linh thạch mà Thụ Phạn từng nói, xám xịt, trông không có chút linh khí nào, chẳng khác gì đá bình thường. Tuy nhiên đãi ngộ của nó không tệ, được treo lủng lẳng trước ngực Thụ Phạn.
“Em chắc chắn ở đây sao?” Đó là giọng của Thụ Phạn, nhưng lúc này hơi chút do dự “Hay là em chọn nơi khác, ở đây tuy có núi có nước, nhưng đông người quá.”
“Em thích nơi đông người, quyết định là ở đây. Em muốn sống trong căn nhà lớn đó, anh có thể mua được không?”
Ngôi nhà lớn quả thực rất hoành tráng, cao ba tầng, ngoài hành lang có nhiều nam nữ đứng, đàn ông thì mặc y phục rất hoa lệ, phụ nữ mặc thì mỏng manh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play