May mà Chung Hạo Quân không nghe được tiếng của Cây Mười Một, lúc này anh ta sờ lên mặt bên kia vừa bị cành cây quất trúng, gương mặt hoang mang, gió vừa rồi hình như cũng không lớn lắm, mà sao cành táo này lại có lực bật tốt như thế?
Anh ta ngồi xổm xuống, tiếp tục nhìn chăm chú cây táo non trước mặt, rồi lại cầm lấy một cành khác, nhẹ nhàng ấn xuống, “bốp” một tiếng nữa vang lên, lần này trúng vào tay: “Tiểu Hà, cây táo non này của cậu cũng biến dị rồi hả? Cành cây bật lại mạnh ghê.”
Hà Thiệu Thần: …
Cảm ơn khoa học, nếu không thì khó mà giải thích nổi. Hà Thiệu Thần cố gắng giữ nét mặt bình thường, không để lộ chút ngượng ngùng hay tức giận nào, trong khi bên cạnh vẫn nghe thấy tiếng Cây Mười Một đang giận dỗi: “Thần Thần, chú ấy lại chọc ghẹo em kìa.”
Cậu đành làm bộ mặt tôi chẳng biết gì cả, cũng ngồi xổm xuống nhìn Cây Mười Một, cầm lấy một cành cây ấn thử, rồi buông tay nhìn cành cây đung đưa qua lại: “Có vẻ đúng là bật mạnh thật.”
Đổi sang một cành khác, cậu tiếp tục ấn thử, nhìn cành cây không ngừng đung đưa rồi dần dần dừng lại, ánh mắt lướt qua Cây Mười Một như muốn dạy dỗ, lần sau xem em còn dám lung tung quật cành cây không.
“Chờ hai năm nữa, khi cây táo này lớn, táo trên cây cũng sẽ đem đi kiểm nghiệm, vì dùng hạt giống của táo vàng, biết đâu cũng giống như các cây khác, quả táo cũng chứa thành phần làm đẹp ấy chứ.” Chung Hạo Quân đứng dậy, ánh mắt lại nhìn về phía hai quả táo trên Cây Mười Một, trong mắt có chút tiếc nuối tiếc rằng số lượng táo hiện tại quá ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play