Lũ trộm cây đã bị giải quyết sạch sẽ, các tiểu tinh linh vừa cười khúc khích vừa canh giữ bên cạnh. Chỉ cần phát hiện có ai có dấu hiệu tỉnh lại là lại ra tay một lần nữa, đảm bảo họ không thể tỉnh nổi.
Thụ Phạn cầm điện thoại trực tiếp gọi báo cảnh sát, rồi đứng một bên nhìn con trăn gắm vẫn nằm bất động, trên mặt mang theo chút tiếc nuối, đáng tiếc công lao này đều bị con trăn chiếm hết, dù sao anh cũng chỉ là một con người yếu ớt, sao có thể đánh lại được bọn trộm chứ.
Về việc tại sao lại giấu Hà Thiệu Thần, là bởi vì đêm hôm qua các tiểu tinh linh thấy Hà Thiệu Thần mặt mày u sầu, ngay cả ngủ cũng không yên giấc, trong lòng thấy khó chịu nên mới quyết định cho Thiệu Thi thần của bọn họ một bất ngờ.
Thêm vào đó, những cây giống này là do bọn họ cực khổ vác từ núi về, có thể lớn nhanh như vậy cũng là nhờ công sức của bọn họ. Đám trộm kia không đổ giọt mồ hôi nào lại muốn hưởng thành quả, thật quá đáng!
Vì thế khi Hà Thiệu Thần đang một mình buồn rầu trong phòng vì không nghĩ ra cách giải quyết, ở phòng bên cạnh đám tiểu tinh linh đã ríu rít bàn bạc xong kế hoạch.
Như người ta thường nói bọn trộm ẩn trong tối, mình ở nơi sáng nên việc rình bắt là bất khả thi. Nhưng câu này chỉ áp dụng cho người thường như Hà Thiệu Thần thôi, chứ tiểu tinh linh đâu có tính là người đâu, lại chẳng có ai thấy được bọn chúng cả.
Vậy là sau một đêm bàn bạc, khi trời khuya thanh vắng, chờ đến khi Hà Thiệu Thần ngủ say, Thụ Phạn cùng những tiểu tinh linh khác rời khỏi phòng, chuẩn bị đi bắt mấy tên trộm cây kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT