“Đào Đào?”
Một lúc sau Hà Thiệu Thần mới phản ứng lại, đó là cây đào duy nhất trong vườn cây. Trên cây đã mọc đầy những trái đào trơn cỡ bằng quả bóng bàn, chỉ cần khoảng một tháng nữa là đã chín và có thể thu hoạch.
Cơn mưa giông vừa rồi quả thật dữ dội, sấm sét cũng rất nhiều, nhưng không ngờ lại đánh trúng đúng cây đào.
Cậu vội vàng chạy tới vườn cây. Mưa mới tạnh nên mặt đất còn đọng lại những vũng nước nhỏ, Hà Thiệu Thần đi khá nhanh, nên bùn đất văng đầy lên chân.
Rất nhanh đã đến chỗ cây đào. Chỉ thấy cây đào cao hơn ba mét ấy giờ đây bị sét đánh tách làm hai nửa, vết nứt từ giữa thân cây tách ra. Dưới ánh đèn pin, có thể thấy rõ phần thân bị tách ra đã bị cháy đen.
Nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trước mắt, trên mặt Hà Thiệu Thần hiện rõ vẻ lo lắng: “Đào Đào, em không sao chứ?”
Kiên nhẫn đợi một lúc nhưng vẫn không có hồi âm. Nỗi lo trên gương mặt Hà Thiệu Thần càng hiện rõ. Cậu nhìn sang đám tiểu tinh linh đi cùng mình: “Cây Một, các em có cảm nhận được Đào Đào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play