Gặp rắn mà lại trèo lên cây, đây đúng là lần đầu tiên cậu nghe thấy, Hà Thiệu Thần thật không biết nên dùng biểu cảm nào để thể hiện tâm trạng lúc này, rắn cũng biết leo cây mà, gặp rồi thì phải chạy ngay chứ.
Chỉ là trăn gấm à? Hà Thiệu Thần hơi cau mày, ngay sau đó sắc mặt thay đổi hẳn.
Cậu lập tức dựng xe ba bánh vào sân, không ngoái đầu lại phóng thẳng về phía vườn nhà mình.
Sao cậu lại quên mất cái con chuyên đi ăn trộm gà nhà cậu chứ! Năm nay nó tới sớm quá rồi!
Hà Thiệu Thần cắm đầu chạy về chuồng gà trong vườn, vừa đến nơi thì thấy một con gà mái to đã bị trăn ăn mất. Con trăn kia đang chậm rãi kéo theo con gà mái trườn ra khỏi vườn.
Đám cây cam đắng non trong vườn căn bản không thể ngăn nổi một con trăn dài gần 5 mét, nhưng lại vừa khéo cản được con gà mái mà nó định tha về tổ.
Thấy con trăn định giật mạnh con gà ra ngoài, Hà Thiệu Thần vội vàng la lên: “Đừng mà, mấy cây giống này tôi mới trồng từ năm ngoái, ăn gà nhà tôi thì thôi đi, đừng phá hàng rào của tôi nữa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT