Dư Kim không đi cùng Hà Thiệu Thần ra vườn, mà một mình dạo quanh trong Hạp Thôn.
Hạp Thôn rất nhỏ, trong thôn không có nhiều người, Dư Kim đi một vòng cũng chỉ thấy vài cụ già, ngay cả mèo chó cũng hiếm. Có lẽ vì thấy cậu ta là người ngoài, mấy cụ già nhìn nhìn với ánh mắt tò mò. Nhớ tới lời dặn của cha mình là Dư Tiền, cậu ta bước tới gần mấy cụ:
“Bà ơi, con chào bà, con muốn hỏi trong thôn mình có nhà nào cho thuê không ạ?”
Sợ mấy cụ già không nghe rõ, Dư Kim nói khá to.
“Ây da da, thanh niên này khỏe thật, cái giọng to ghê!” Bà Vương bị âm lượng làm giật mình.
Dư Kim lập tức đỏ mặt vì xấu hổ. Nhưng ít ra cũng xác nhận được, tai mấy cụ không có vấn đề. Cậu ta lập tức hạ giọng, lễ phép hỏi lại:
“Bà ơi, trong thôn mình có nhà nào muốn bán hoặc cho thuê không ạ?”
“Lạ ghê, nơi hẻo lánh như tụi tôi mà cũng có người muốn thuê nhà, mua nhà à?” Bà Vương vừa nói, vừa ghé sát tai Bà Trương bên cạnh thì thầm:
“Nhìn là biết thanh niên này có tiền rồi, không có tiền ai mà rảnh tới đây tìm nhà.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT