Khóe môi Tô An khẽ cong lên, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường. Nét môi của cậu rõ ràng đến mức như bị phóng đại trước mắt, khiến linh hồn Thịnh Hoài Ngôn như bay mất một nửa, chân đứng không vững, lòng cũng rối loạn.
Mãi đến khi Tô An khẽ “Ơ” một tiếng, hắn mới như tỉnh lại khỏi cảm giác huyền diệu khó tả đó. Hắn dõi theo ánh mắt của Tô An nhìn xuống dưới lầu, trông thấy Phó Hoan Hoan đang đứng chờ cùng một cô gái.
Cô gái kia có gương mặt xinh đẹp, đường nét đoan chính, mang một vẻ lạnh lùng thanh thoát, tựa như tiên nữ bước ra từ tranh vẽ. Ý cười trong mắt Thịnh Hoài Ngôn lập tức kết thành băng. Hắn nhận ra người kia là ai — chính là vị hôn thê của Trì Tô An, Tống Niệm Niệm.
“Nữ chính tới rồi.” Tô An cười thầm trong lòng, “Đi thôi đi thôi, xuống xem nữ chính mấy ngày nay sống thế nào.”
Tiếng bước chân hấp tấp vang lên bên tai, Thịnh Hoài Ngôn quay đầu lại, thấy Trì Tô An đã chạy tới cửa. Trên gương mặt trước nay luôn bình thản của cậu lúc này ngập tràn niềm vui.
Không rõ vì sao, một cơn giận không tên bỗng trào dâng trong lòng Thịnh Hoài Ngôn, pha trộn cả ghen tuông và sợ hãi — những cảm xúc đáng ra không nên xuất hiện trên người hắn. Hắn bước nhanh đến, kéo mạnh Tô An lại, dồn cậu áp sát lên cửa kính sát đất. Trên tấm kính trong suốt ấy, hình ảnh phản chiếu của Tô An rõ nét như thể khắc lên đó, còn gương mặt vốn tinh xảo của Thịnh Hoài Ngôn thì bị ghen tuông và thù địch làm méo mó, phá vỡ toàn bộ vẻ đẹp vốn có.
Lúc này hắn không giống một kẻ mạnh mẽ nữa, mà giống một kẻ đàn ông hẹp hòi ghen tuông, đến cả chính hắn cũng khinh bỉ bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT