Thịnh Hoài Ngôn không có chấn thương tâm lý gì cả, hắn chỉ đơn thuần là, bẩm sinh đã thấy buồn nôn khi nhìn thấy nội tạng.
Đó là phản ứng mang tính sinh lý – cảm giác ghê sợ, bài xích, thậm chí có chút mơ hồ là sợ hãi. Hắn không quan tâm người khác có ăn tim gà, tim vịt hay tim heo không… nhưng chỉ cần là Trì Tô An ăn, hắn vừa tưởng tượng thôi đã thấy không chịu nổi.
Suốt đường đi mua tim gà, hắn nhíu chặt mày, cả người đầy bực bội, như thể có thể phát hỏa bất cứ lúc nào.
Chân bước nhanh như chạy, nhưng rồi lại chẳng thể quay đầu bỏ đi. Cảm xúc nôn nóng của hắn ảnh hưởng đến cả chủ quán, đến nỗi tay ông ta run rẩy, vội vàng gạt sang một bên phần xiên que gạt gẫm, nướng cho Thịnh Hoài Ngôn một phần thật đàng hoàng.
“Sao lại có người thích ăn mấy thứ này được chứ?”
Thịnh Hoài Ngôn không hiểu. Hắn nhìn phần tim gà vừa nướng xong, hít sâu mấy hơi, cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy.
Hắn cầm thứ đó quay về, dọc đường vài lần định ném đi, nhưng rồi vẫn đen mặt trở lại tầng hai, đạp cửa phòng ngủ mở tung. Mấy lời thô tục suýt trào ra khỏi miệng, thì hắn nhìn thấy Tô An với đôi mắt đỏ hoe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play