Thình thịch thịch.
Tạ Cẩn Ngôn vừa tắm xong, xách theo hộp cơm đã đặt sẵn định cùng Lệ Hàn Tri, người cũng đã cả ngày chẳng ăn gì, dùng bữa.
Tiếng “Rầm” vang lên từ sau cánh cửa, như tiếng va vào thứ gì đó. Khóe miệng Tạ Cẩn Ngôn hơi cong lên, thầm nghĩ Lệ Hàn Tri không sao chứ? Từ lúc cậu nói câu đó, người này cả ngày hôm nay cứ ngơ ngẩn, lại đúng lúc vì vụ bắt cóc phải đến Cục Cảnh sát với tư cách người bị hại để trình bày, chẳng nói thêm được gì nhiều. Ada đến Cục Cảnh sát cùng xử lý, cũng là cô đưa họ về. Hai người lên lầu, Tạ Cẩn Ngôn liền trực tiếp về nhà tắm rửa, dù sao ở cái nhà xưởng bỏ hoang kia cũng bị dính đầy bụi bẩn. Càng không cần phải nói đến Lệ Hàn Tri, người bị bắt đến đó rồi nhốt lại, cứ ngồi lì dưới đất.
Mà nói đi cũng phải nói lại, trước khi họ ở bên nhau Lệ Hàn Tri vẫn rất tự chủ, sau khi ở bên nhau thì có chút bá đạo. Còn sau khi bị ép chia tay, lần này gặp lại có lúc thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt cậu. Đã vậy thì trong mối tình này, cậu phải cho Lệ Hàn Tri thêm nhiều niềm tin hơn, tuyệt đối phải giúp anh bình an vô sự thoát khỏi hệ thống.
Thật ra Lệ Hàn Tri tắm xong trước Tạ Cẩn Ngôn. Lúc anh đang ngồi ngẩn người trên sofa thì Tạ Cẩn Ngôn đột nhiên gõ cửa. Anh vội vàng đứng dậy thì chân va phải đầu gối, cả người lao thẳng vào chiếc sofa đơn bên cạnh. Tuy trong nhà chỉ có một mình, nhưng Lệ Hàn Tri hiếm khi thất thố vẫn cảm thấy hơi xấu hổ thay cho mình, mới xoa xoa chân đứng dậy đi mở cửa.
Anh biết người gõ cửa là Tạ Cẩn Ngôn. Trái tim anh đập mạnh như lúc mới phát hiện ra mình có thể thích cậu vậy. Bởi vì câu nói “Em yêu anh” kia, tâm trí anh đến giờ vẫn còn lâng lâng.
Tạ Cẩn Ngôn thấy cửa mở, nhìn lướt qua Lệ Hàn Tri sạch sẽ từ trên xuống dưới: “Vừa rồi hình như nghe thấy tiếng gì đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play