Lệ Hàn Tri ngủ một giấc thật dài. Tạ Cẩn Ngôn đã quen với việc anh cứ đến bên cạnh mình là ngủ li bì, như thể muốn bù lại hết những đêm mất ngủ thiếu giấc. Cậu thức dậy, cầm chìa khóa nhà Lệ Hàn Tri về lại căn hộ đối diện của mình một chuyến, lấy nguyên liệu nấu ăn về nấu cháo. Cháo sắp chín, cậu quay lại phòng ngủ, gọi “bạn trai cũ” đang ngủ say như chết của mình dậy.
“Lệ Hàn Tri? Lệ Hàn Tri?” Ngủ mười tiếng đồng hồ, ngủ tiếp nữa chắc chắn sẽ đau đầu. Tạ Cẩn Ngôn duỗi tay vén chăn, sờ sờ tai, xoa xoa mặt, rồi lại giật nhẹ ngón tay anh, mãi mới đánh thức được người dậy.
Lệ Hàn Tri mơ màng trở mình, vừa mở mắt ra, nhìn thấy Tạ Cẩn Ngôn liền tỉnh táo ngay lập tức. Sau đó rơi vào hỗn loạn. Tối qua anh uống rượu, nhân lúc say ôm người làm nũng còn giữ người ngủ lại… sau đó vì bị hiểu lầm là khóc mà thật sự rơi mất hai giọt nước mắt…
Anh đang làm cái quái gì vậy?!
Tạ Cẩn Ngôn thấy vẻ mặt hoài nghi nhân sinh của anh, cảm thấy tốt nhất vẫn nên để anh một mình bình tĩnh lại: “Tỉnh là tốt rồi, tôi nấu cháo rồi, anh rửa mặt xong ra ăn nhé.”
Lệ Hàn Tri nghe thấy hai chữ “nấu cháo”, dây thần kinh đột nhiên bị chạm phải: “Cậu bật bếp ga à?”
“Hửm? Không có, tôi dùng nồi cơm điện.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play