Ada ca thán thì ca thán, nhưng cũng biết Lệ Hàn Tri không dễ dàng gì. Anh trước đó ở bệnh viện nước ngoài, khá hơn một chút thì chuyển về bệnh viện trong nước. Tuy trước đó đã xử lý một số việc qua video trong bệnh viện, nhưng không phải công việc nào cũng có thể làm từ xa.
Hội nghị kết thúc, Ada đợi những người khác về nhà đón Tết, quay đầu nhìn Lệ Hàn Tri đang dựa vào ghế: "Tôi đưa anh về bệnh viện."
"Không cần, tôi gọi xe về."
Lệ Hàn Tri một tay đặt lên phần sườn eo đang âm ỉ đau. Lần trước đi tìm Tạ Cẩn Ngôn vẫn là động đến vết thương, về bệnh viện còn bị bác sĩ vừa xử lý vừa giáo huấn mười phút.
Ada không nghe anh, đợi anh lấy đồ xong đi ra ngoài, chỉnh lớn âm lượng điện thoại.
Trong thang máy, vọng lại giọng nói dịu dàng của Tạ Cẩn Ngôn: "...Không sao, hôm nay ăn không hết tôi hỏi Thiên Bồi xem mai có về ăn giúp tôi được không..."
Ada thỉnh thoảng liếc qua livestream của Tạ Cẩn Ngôn, bỗng nhớ ra điều gì: "Đúng rồi Hàn Tri, chuyện anh bị thương Cẩn Ngôn biết rồi? Hôm đó cậu ấy chạy đến hỏi tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play