Tạ Cẩn Ngôn thấy Lệ Hàn Tri đưa tay về phía mình, đặt lên gáy cậu nhẹ nhàng xoa nắn: “Em bây giờ đang căng thẳng, đừng nghĩ nhiều quá… Không phải còn muốn ngủ cùng anh sao?”
Nụ cười của Tạ Cẩn Ngôn có phần gượng gạo, nhưng cậu vẫn thở ra một hơi dài: Dù sao đi nữa, hôm nay mọi người đều bình an vô sự. Chuyện không nghĩ ra được, có bận tâm cũng vô ích.
Lệ Hàn Tri dạo gần đây ngủ không ngon, lúc này đầu lại bắt đầu đau âm ỉ. Anh nghĩ ngợi rồi quyết định không uống thuốc giảm đau, có Tạ Cẩn Ngôn ở đây, ngủ một giấc là ổn thôi.
“Em không ngủ thì có muốn lấy máy tính qua đây không?”
Tạ Cẩn Ngôn lắc đầu, đá dép lê lên giường. Cậu vốn cũng không định ngủ, nên chẳng lấy chăn.
Cậu dựa người vào đầu giường, cúi xuống liếc nhìn Lệ Hàn Tri đã nhắm mắt, rồi bỗng nhiên dịch người, cũng nằm xuống theo.
Lệ Hàn Tri chưa kịp đợi cơn buồn ngủ ập đến thì đã bị người đột nhiên dựa sát vào làm giật mình mở mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT