Lệ Hàn Tri đứng ở mép giường, tầm mắt lướt qua cằm Tạ Cẩn Ngôn. Lúc này, cổ Tạ Cẩn Ngôn cũng ửng lên một mảng hồng nhạt, lan đến tận xương quai xanh mới dần biến mất.
“Khụ…” Anh khẽ hắng giọng, đảo mắt không nhìn nữa, “Tôi về lấy đồ.”
Tạ Cẩn Ngôn chỉ muốn nằm yên, coi như đêm nay mình chưa từng tỉnh lại, cũng không nhìn thấy cái điện thoại nào, càng không bảo Lệ Hàn Tri qua đây.
Lệ Hàn Tri về phòng thay quần áo, Phương Bằng lập tức gõ cửa phòng anh, bộ dạng cẩn thận bước vào nói: “Lệ ca, tôi không có chuyện gì khác, chỉ muốn hỏi một chút có phải là…” Anh ta ngập ngừng đoạn giữa, “Chuyện này chị Ada biết không?”
Nhiều năm ăn ý, Lệ Hàn Tri vừa nghe liền biết, ý Phương Bằng là chuyện này anh có nói cho Ada không, có cần anh ta giấu giếm không.
Lệ Hàn Tri thở dài: “Cậu hiểu lầm rồi, không thể nào, đừng nghĩ lung tung.”
Phương Bằng sửng sốt một chút, gật gật đầu: “Tôi biết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT