Lần này không đợi Tạ Cẩn Ngôn nói thêm gì, Phó Ngự Thần đã tự mình cúp máy trước. Anh cảm thấy mình gọi cú điện thoại này cho Tạ Cẩn Ngôn thật là thừa thãi!
Tạ Cẩn Ngôn cười cất điện thoại đi, nhắm mắt dưỡng thần.
Cậu cũng chẳng muốn cứ rảnh rỗi là lại đi chọc tức Phó Ngự Thần. Dù sao đối phương cũng là nam chính của thế giới này, tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp có thể nói là lợi đủ đường. Nhưng cái gã này thật sự luôn xuất hiện vào những lúc không nên xuất hiện, khiến cậu, một đối tượng hợp tác tiềm năng tốt đẹp, lại cứ phải không dưng đi chọc tức anh ta. Cậu cũng đâu có muốn.
Đối với một người đàn ông đã sống đến kiếp thứ hai như cậu, mấy chuyện ghen tuông thật khó nói ra lời, thậm chí cậu còn không muốn thừa nhận điều đó trong lòng. Nếu không phải Kiều Nhược Tâm đã được xem là bạn bè của cậu, cậu thật sự muốn tránh xa cặp đôi nam nữ chính bước ra từ tiểu thuyết này một chút.
Nhìn họ yêu đương kiểu này, xem nhiều thật sự sẽ khiến người ta… muốn chia tay.
“Anh Tạ, sắp đến rồi ạ.” Lục Viên nhìn ra ghế sau, vốn định xem có cần giúp Tạ Cẩn Ngôn chỉnh trang lại một chút trước khi xuống xe không, dù sao ở phim trường thứ không thiếu nhất chính là máy quay. Nghệ sĩ ở đâu cũng cần chú ý hình tượng.
Nhưng cô nhìn kỹ hai giây, liền lặng lẽ vỗ nhẹ vào mặt mình: Đáng ghét thật, cái người đàn ông trời sinh đã đẹp này!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT