Khi Tô Oanh tỉnh dậy sau giấc ngủ đã là giữa trưa, nàng ngồi dậy, vén rèm xe ngựa nhìn ra ngoài, thấy mấy đứa trẻ vẫn đang vui vẻ chạy theo Giang Dương và những người khác để chăn dắt đàn bò dê, cả buổi sáng chúng chơi đùa không biết mệt.
“Tễ Nhi, các con không mệt à?”
Đại Bảo lau mồ hôi trên mặt, cười nói: "A nương, chúng con không mệt.”
Dạo gần đây mấy đứa trẻ được ăn uống đầy đủ, ngủ ngon giấc, tinh thần cũng tốt hơn trước nhiều, dần dần, chúng đã lại trở về đúng với dáng vẻ trẻ thơ nên có, từ sáng sớm đã ríu rít vây quanh đàn bò dê, chơi đùa cười nói vui vẻ cả ngày.
Tô Oanh cũng không ngăn cản, nàng cảm thấy trẻ con chạy nhảy mới có sức sống.
Nàng cầm túi nước nhảy xuống xe ngựa, lau mồ hôi cho bọn nhỏ: “Một lát nữa lên xe đi, giữa trưa nắng gắt đấy.”
Đại Bảo và Nhị Bảo uống nước ừng ực, ngoan ngoãn gật đầu: "Chúng con hiểu rồi a nương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play