Tạ Chiêu Ninh đứng bên cạnh, mắt lấp lánh ý cười – đây là hai người mà nàng yêu thương nhất. Hai người dù đã nhiều năm không gặp nhưng tình cảm vẫn tốt đẹp như xưa, cả hai đều hết lòng quan tâm đối phương.
Kiếp trước, nàng và mẫu thân lần lượt gặp chuyện không may, Khương gia từng ra mặt cho mẫu thân nhưng khi ấy Tưởng di nương đã thành chính thất, thế lực Tưởng gia lớn mạnh, chức quan của phụ thân Tưởng di nương còn cao hơn cả đại cữu cữu một cấp, Khương gia không thể làm gì được Tưởng gia ngược lại còn bị liên lụy, yếu thế suốt mấy năm mãi đến khi biểu ca Khương Hoán Nhiên vào triều làm quan, Khương gia mới hồi phục trở lại.
Tạ Chiêu Ninh nghĩ đến đó thì ý cười trên môi cũng tan dần. Nếu muốn bảo vệ những người nàng yêu thương thì nhất định phải loại trừ Tưởng di nương nhưng nàng làm thế nào chống lại Tưởng gia? Dù là hiện giờ hay khi nàng có địa vị cao như kiếp trước cũng chưa chắc ảnh hưởng được đám triều thần. Nội trạch dù sao cũng là nội trạch.
Đúng lúc đó Khương Nguyên cười, nói: “Không cần dùng đến thuốc bổ đâu, con nghe cô cô nói, ở Đại Tướng Quốc Tự có Dược Vương Điện rất linh thiêng, nếu xin Bồ Tát Dược Vương bùa trừ tà trừ bệnh treo bên đầu giường cầu phúc thì có thể an thai thuận lợi. Lát nữa Chiêu Chiêu theo chúng ta lên Đại Tướng Quốc Tự dâng hương rồi xin một lá bùa về cho cô mẫu thì ắt sẽ bình an sinh nở!”
Khương Thiến nghe vậy mắt sáng lên, vỗ tay: “Thật đúng dịp! Hôm nay khắp Biện Kinh đều giăng đèn kết hoa, chúc mừng quân thượng ngự giá thân chinh đã đại thắng ở Hạ Châu. Trên đường đi, muội đã thấy dựng rất nhiều cổng chào, nghe nói Đại Tướng Quốc Tự còn mở pháp hội lớn, có cả diễn na hí trên đường, không biết náo nhiệt thế nào nữa!”
Tạ Chiêu Ninh trước giờ luôn trông ngóng được ngắm cảnh tượng náo nhiệt ở Đại Tướng Quốc Tự – kiếp trước nàng chưa từng chứng kiến nhưng trong phủ còn nhiều việc, nàng còn phải quản lý hiệu thuốc sao có thể dễ dàng ra ngoài nên từ chối: “Cữu mẫu và hai biểu tỷ cứ đi đi!”
Khương thị biết con mình vất vả mấy ngày nay, hiếm khi có dịp cữu mẫu và các biểu tỷ tới thăm nên muốn nàng ra ngoài giải khuây, bà ấy nói: “Chiêu Chiêu, con cứ đi đi. Việc nhà mẫu thân vẫn lo liệu được chút ít. Con hãy đi chơi với các biểu tỷ cho vui!” Bà ấy quay sang dặn Bạch cô chuẩn bị xe ngựa, điểm tâm trái cây và những thứ dùng trên đường. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT