Lúc này, Hồng Loa cũng bưng chậu đồng bước vào, theo sau là hai tiểu nha hoàn cầm y phục. Một người mặt tròn, hoạt bát, chính là Thanh Đoàn, đó là người mà lúc Tạ Chiêu Ninh tỉnh dậy đã nghe nói muốn ăn bánh táo. Người còn lại thì rụt rè, nhút nhát, là tiểu nha hoàn Hồng Tú mà Hồng Loa dẫn theo.
Hai tiểu nha hoàn đặt khay y phục xuống, vì đây là lần đầu tiên hầu hạ bên cạnh Tạ Chiêu Ninh nên họ đều căng thẳng, cẩn trọng khom người lui ra.
Thanh Ổ và Hồng Loa lại ấp a ấp úng, chẳng nói nên lời.
Tạ Chiêu Ninh nheo mắt lại, biết chắc phía sau có chuyện gì đó bèn nói: “Hôm qua các ngươi cũng biết rồi, hiện giờ tình cảnh của chúng ta rất nguy hiểm. Sơ sẩy nhỏ cũng sẽ bị người ta nuốt sống, đến xương cũng không chừa lại. Vậy nên nếu có chuyện gì, dù các ngươi nghĩ là nên hay không nên nói với ta thì vẫn nhất định phải nói.”
Tổ mẫu bệnh đã quá nặng, Tạ Chiêu Ninh không dám nói gì với bà, chỉ mong mỗi ngày có thể pha trò khiến bà vui vẻ là tốt rồi. Tâm trạng bà tốt lên thì vẫn có thể sống thêm vài năm nữa, người có thể cùng nàng chống lại bọn yêu ma quỷ quái kia cũng chỉ còn lại các nàng ấy mà thôi.
Hai người rất trung thành với nàng nhưng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng. Trong mắt họ, dù ngày hôm qua nàng có hành động ra sao đi nữa thì họ vẫn chỉ xem nàng như một đứa trẻ cần được họ bảo vệ.
Nhưng Tạ Chiêu Ninh không cần kiểu bảo vệ như vậy, kinh nghiệm của họ mới chỉ có mấy năm thôi!
Hồi mới gả vào phủ Thuận Bình quận vương, thực ra Thuận Bình quận vương chẳng ưa gì nàng, đêm tân hôn đã lập tức đi biên ải. Nàng chưa từng gặp quận vương, lúc đó trong lòng lại có Triệu Cẩn nên đương nhiên cũng chẳng để tâm. Vì muốn có quyền lực trong phủ quận vương, nàng đã tìm mọi cách lấy lòng lão Quận vương phi, âm thầm đối phó với các chị em dâu khác, cuối cùng cũng trở thành người duy nhất được lão Quận vương phi tín nhiệm. Nhưng rốt cuộc, tất cả những điều đó đều đã trở thành vô nghĩa.
Thấy ánh mắt của nương tử, Thanh Ổ mới thở dài nói: “Nô tỳ nói ra rồi, mong nương tử đừng giận. Tối qua, nhị nương tử kêu ngứa ngáy, đau nhức không chịu nổi nên phu nhân đã chăm sóc nàng ta cả đêm. Còn đặc biệt lấy một cây linh chi năm mươi năm tuổi trong kho ra sắc thuốc cho nàng ta uống. Vì sáng nay bệnh tình vẫn chưa thuyên giảm nên phu nhân đã cho người truyền lời, nói hôm nay nàng ta được miễn cả việc đến học đường lẫn việc thỉnh an.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play