Sau khi Tạ Chiêu Ninh từ chỗ mẫu thân bước ra thì cũng không về Cẩm Tú Đường trước mà đi đến Quân An Đường thăm tổ mẫu.
Hôm qua tổ mẫu phát bệnh, nàng vốn đã rất lo lắng, nhưng nàng còn phải giải quyết chuyện của Tạ Minh San nên không có thời gian đến thăm tổ mẫu trước. Bây giờ giải quyết xong rồi nên đương nhiên đi thẳng đến chỗ của tổ mẫu.
Tạ Chiêu Ninh nhìn thấy hai ni cô đứng canh ở cửa, nhận ra đó là người bên cạnh phụ thân, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Phụ thân đã quan tâm đến sức khỏe của tổ mẫu, chắc chắn sau này bất kể chuyện gì truyền đến chỗ tổ mẫu cũng phải qua tay hai ni cô này. Tạ Chiêu Ninh biết rằng đây cũng là cách phụ thân đề phòng nàng. Dù sao thì ở kiếp trước, sau khi nàng đẩy Tạ Uyển Ninh xuống lầu, phụ thân thậm chí còn không cho phép nàng gặp mặt tổ mẫu. Hiện tại hai ni cô chỉ hành lễ mà không hề ngăn cản nàng.
Hôm nay trông sắc mặt của Chu thị dường như đã tốt hơn nhiều, bà đang nằm trên giường dựa vào gối đọc sách. Nghe thấy tiếng động có người đến, Chu thị ngẩng đầu nhìn nàng cười hiền từ: “Hôm nay là Thanh Minh, sao Man Man không đi tế lễ?”
Tổ mẫu hỏi nàng, Tạ Chiêu Ninh lập tức cảm thấy thật yên bình, tổ mẫu luôn không tranh giành với đời.
Tạ Chiêu Ninh đáp: “Tế lễ có gì thú vị chứ, con ở bên cạnh tổ mẫu vui hơn.” Vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh Chu thị, nàng ghé sát lại nhìn cuốn sách mà Chu thị đang đọc thì nhận ra quyển sách tên “Thái Bình Quảng Ký”.
Kiếp trước, mặc dù Tạ Chiêu Ninh không học hành nhưng nàng vẫn biết về những quyển sách này.
Thấy nàng nhìn qua, Chu thị cười nói: “Trước đây con luôn không thích đọc sách, cảm thấy đọc là nhức đầu, bây giờ lại muốn đọc sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT