Mặc dù biết đại cô cô sẽ nhảy vào vực sâu, nhưng dù sao thì vẫn chưa nhảy……
Trinh Nương tuy có lòng muốn khuyên can, nhưng nói đi cũng phải nói lại, xét theo thái độ của đại cô đối với người nhà bát phòng ngày hôm qua, có nói chưa chắc bà ấy đã nghe, nàng không cần thiết phải tự chuốc lấy khó chịu.
Hoặc giả, trên đời này luôn có những người đặc biệt may mắn, Từ gia đối với người khác là vực sâu, nhưng biết đâu đối với bà ấy lại là cơ duyên. Vì vậy, những chuyện của vài năm sau, bây giờ không cần quá bận tâm.
Quan sát sự thay đổi, chuẩn bị sẵn sàng đối phó mới là điều cần thiết, không nên lo lắng vô cớ, thần hồn nát thần tính.
Tối hôm đó, Trinh Nương cho rằng mình sẽ không ngủ được, nhưng không ngờ vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say sưa. Thật ra, từ khi tiếp quản Mặc phường, dù công việc khá suôn sẻ nhưng nàng chịu áp lực không hề nhỏ.
Bây giờ Thất tổ mẫu đã khỏe, Mặc phường lại do bà làm chủ, thêm vào đó ông nội cũng đã trở lại Mặc phường, chuyện lớn đã có họ gánh vác, nàng chỉ cần chuyên tâm chế mực và kiếm tiền.
Đúng như câu không có vướng bận thì nhẹ nhõm cả người, nên nàng đã có một đêm ngon giấc. Sáng hôm sau Trinh Nương tỉnh dậy, bên ngoài trời đã sáng trưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT