Một nơi nhỏ bé thế này, căn bản không thể giấu được bí mật, tin tức về mực Điền gia gặp vấn đề chẳng mấy chốc đã truyền đến các Mặc phường khác.
Nhất thời, mọi người bàn tán xôn xao, cộng thêm việc Điền gia vừa bước chân vào ngành đã có thái độ hống hách, nên đa số đều xem kịch vui.
Sau bữa cơm tối, Trinh Nương như thường lệ cùng ông nội đàm đạo về mực, chuyện Điền gia tự nhiên trở thành đề tài của hai ông cháu.
“Phàm là những kẻ mới vào nghề, không ai là không phải đóng học phí cả. Lúc họ chặt thông, con đã nói có lẽ sẽ tự rước họa vào thân, giờ quả nhiên là vậy.” Trinh Nương ngồi một bên, vừa sắp xếp tài liệu vừa nói.
Điền gia bước vào nghề, vì có nền tảng từ La gia, có thể nói là vào nghề một cách cao ngạo, lại một phát giành được quyền cung cấp Cống mực, vị thế trong ngành có thể nói như mặt trời ban trưa.
Nhưng nền tảng của họ là ảo, phát sinh vấn đề là chuyện bình thường, không có vấn đề mới là lạ.
Đây cũng là một lý do khác mà Trinh Nương không ngăn cản Điền gia muốn chặt thông vào ngày đó. Phong cách làm việc của một người đã định thì không thể thay đổi được, Điền gia đã chặt lô thông này rồi thì làm sao có thể để nó mục nát mà không dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT