Ôn Dao đứng ở lối vào một lúc, Quý Minh Trần nhận ra động tĩnh bên cửa cũng đợi một lát, thấy cô mãi không chịu vào, anh cúi đầu cười khẽ: "Sao vậy bảo bối, bây giờ gặp anh cũng ngại ngùng à?"
Ôn Dao bèn bước vào, ngồi xuống ghế sô pha bên cạnh anh.
Lúc cô ngồi xuống cũng là lúc Quý Minh Trần vừa bóc xong vỏ quả vải cuối cùng, bàn tay trắng nõn thon dài tùy ý đưa tới bên môi cô gái.
Ôn Dao vốn định nói mình không ăn, kết quả cánh môi bị cùi vải mát lạnh mềm mại chạm nhẹ, xúc cảm xa lạ giống như một nụ hôn mà người đàn ông đưa tới, mềm mại ngọt ngào, còn mang theo hương thơm thanh mát của vải, khiến cô đầu óc chợt cứng đờ, theo bản năng đưa tay nhận lấy.
Quý Minh Trần nhìn đôi tai dần đỏ ửng của cô, cúi đầu lại mỉm cười dịu dàng: "Anh đang đút em ăn đấy, lần sau há miệng ra là được rồi..."
Giọng anh trong vang, trầm ấm, êm tai như ngọc, dù bây giờ là ban ngày ban mặt, Ôn Dao vẫn sững người trong giây lát.
Cô ăn một quả vải để bình tĩnh lại, cụp mắt nói: "Anh có thể... nói chuyện cho đàng hoàng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play