Ban đầu Ôn Dao còn cảm thấy sợ hãi vì vẻ ngoài hung dữ của hắn, sau khi tiếp xúc lâu mới biết, tính cách và ngoại hình của hắn hoàn toàn không phù hợp, hắn tính tình tỉ mỉ ôn hòa, hoàn toàn chính là một người tốt bụng.
Hơn nữa vì trong nhà có một cô em gái, Hoa Trụ đối với người vô dụng như cô lúc đó cũng đặc biệt chăm sóc, còn gọi một tiếng “Dao muội” rất thân thiết, có gì ngon cũng chia cho cô trước.
Hắn là người thứ hai ngoài Thẩm Dật Xuyên khiến Ôn Dao cảm thấy rất an toàn.
Nhưng cho dù là người tốt như vậy, sau khi ngoài ý muốn bị gãy chân mất đi giá trị của mình, Thẩm Dật Xuyên vẫn nổ s.ú.n.g g.i.ế.c hắn.
Trong đêm tuyết rơi đó, cô tận mắt chứng kiến mấy người bọn họ mắt đỏ hoe cãi nhau.
Có người gào thét cảm thấy bất công: “Anh Thiết Trụ đối xử với chúng ta tốt như vậy, chúng ta g.i.ế.c anh ấy cũng quá bất nghĩa rồi?”
Có người cũng bất đắc dĩ chất vấn: “Người bị gãy chân không g.i.ế.c thì có thể sống được bao lâu? Chúng ta cõng anh ấy đi một đoạn đường rồi, đã là hết lòng quan tâm rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play