Gió xuân ấm áp thoảng qua rặng đào, cuối tháng tư, trên cành cây đào xanh rì đã lác đác kết trái non, theo gió nhẹ mà khẽ lay động, chực rơi xuống, rồi lại kịp thời ổn định giữa tán lá rậm rạp.
Vẻ mặt Lục Tu Viên bình thản lạ thường, tựa như chỉ đang nhắc đến một chuyện chẳng mấy quan trọng, hỏi chơi một câu mà thôi.
Thẩm Đại Kiều nhìn chàng, ánh mắt sáng ngời: “Phải.”
Trái đào non trên cây lại lay động, như thể sốt ruột, luống cuống đụng vào phiến lá, đến khi gió dịu đi mới chịu ngừng lại, nép mình sát bên lá cây.
Ngay gần đó, trong tầm mắt Lục Tu Viên, nụ cười trên khuôn mặt nàng rạng rỡ như ánh xuân, chói sáng mà mê người.
Chỉ là câu nói ấy...
Lục Tu Viên hơi nhíu mày, cân nhắc thời gian: “Khi ở Miên Châu đã biết rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT