Ngày hai mươi bảy tháng ba, bốn đạo thánh chỉ tứ hôn được ban xuống, khiến người ta bàn tán suốt nửa tháng trời. Nhị tiểu thư phủ Dương Tông quốc đã xuất giá, hoàng thượng phong nàng làm quận chúa Thường Bình, ban cho không ít của hồi môn, theo đoàn sứ giả nước Dược rời khỏi thành Tấn Dương, viễn giá nơi đất khách.
Lúc này, nghi lễ triều cống ba năm một lần cũng chính thức kết thúc.
Tháng tư, thành Tấn Dương vẫn náo nhiệt như thường lệ: người ra ngoài du xuân, người đi thăm thân thích, kẻ thành thân cưới gả. Quận chúa Thường Bình vừa xuất giá chưa bao lâu, liền tiếp đến chuyện vui của phủ Vĩnh Lâm hầu và phủ Viễn Hưng hầu. So với người khác, ngày lành mà hoàng cung định ra cho hai nhà này thật quá vội vàng. Đến ngày hai mươi mốt tháng tư, người vây xem trên phố thậm chí còn đông hơn cả lúc quận chúa Thường Bình xuất giá.
Thích chen náo nhiệt vốn là thú vui trà dư tửu hậu của dân gian. Khi đoàn rước dâu phủ Viễn Hưng hầu đi ngang qua phố Khánh Vân, ai nấy đều nhìn chăm chú vào tân lang cưỡi ngựa. Phùng Tuấn Tài trước ngực cài hoa lụa đỏ, đầu đội mũ đỏ, thấy nhiều người trên đường, nhe răng cười ngớ ngẩn.
“Chà, nhìn tân lang kìa, sao mà giống ngốc tử thế nhỉ?”
“Suỵt! Hắn đúng là ngốc tử mà, ngươi không biết à? Đại thiếu gia phủ Viễn Hưng hầu bẩm sinh đã là kẻ ngốc rồi.”
“Thế chẳng phải là làm nhục cô nương nhà người ta sao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT