Nghe thấy tiếng lòng của Ngu Kha, cả lớp lập tức im bặt.

Nếu không phải tận mắt thấy Tôn Vệ vẫn còn sống, có lẽ bọn họ thực sự đã tin rằng cậu ta chết rồi.

Ngu Kha cầm cốc nước lên, nhấp một ngụm để làm dịu cổ họng, nhưng ánh mắt lại rời khỏi trang sách trước mặt.

Dù nhìn chằm chằm, cô vẫn không thể đọc vào một chữ nào.

Ánh mắt cô dời sang cửa sổ.

Ngoài kia, ánh mặt trời rực rỡ.

Những tán cây xanh um tùm tạo thành một khoảng bóng râm dịu mát, những chiếc lá non vươn dài vào trong, chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm tới.

Ngu Kha vươn tay, nhẹ nhàng ngắt lấy một chiếc lá phong, kẹp nó vào giữa trang sách.

【 Cốt truyện...】

Đột nhiên, một từ hiện lên trong đầu cô.

【  Cốt truyện thật sự không thể thay đổi sao?】

Ngu Kha trầm mặc một lúc, sau đó rút chiếc lá ra khỏi trang sách, lật qua lật lại giữa đầu ngón tay.

Đôi mắt cô vẫn dán vào chiếc lá, nhưng suy nghĩ thì đã phiêu du tận phương nào.

Những hình ảnh chợt thoáng qua trong tâm trí hết lần này đến lần khác vùng vẫy, giãy giụa, để rồi cuối cùng vẫn chết một cách thảm khốc.

Còn có người anh trai mà cô luôn cố gắng bảo vệ, nhưng hết lần này đến lần khác, anh vẫn chết trong bi kịch.

Đôi mắt Ngu Kha đột nhiên đỏ hoe, hơi nước dâng lên nơi khóe mắt.

【 Du Du... Du Du...

Em nhất định sẽ làm tất cả để bảo vệ anh. Nhưng anh có thể đừng vì em mà chết được không? Sao anh lại cứ như vậy chứ?

Em đã sống quá nhiều kiếp, thật sự đã đủ rồi. Em chỉ muốn thấy anh bình an, tránh xa thị phi. Ngoài điều đó ra, em không mong cầu gì thêm.】

Ngu Du khẽ rũ mi, hàng lông mi dài run rẩy.

Anh không nhìn Ngu Kha, nhưng lòng ngực như bị một mũi kim đâm xuyên, đau nhói.

Anh chỉ làm những gì một người anh trai nên làm, vậy mà lại khiến Ngu Kha cam tâm tình nguyện làm tất cả vì mình.

Nếu không phải chưa từng được ai đối xử tử tế, tại sao Ngu Kha lại như vậy?

Nói cho cùng, vẫn là Ngu gia nợ cô ấy quá nhiều.

Như thể đoán được suy nghĩ của anh, Bùi Diên lặng lẽ vỗ nhẹ lên vai anh, không nói lời nào nhưng lại mang theo sự an ủi.

Lệ nơi khóe mắt Ngu Kha rơi xuống, thấm ướt mặt giấy.

Cô tựa như một con búp bê sứ mong manh, ánh mặt trời chiếu lên sườn mặt, càng làm nổi bật vẻ yếu mềm nhưng cũng đầy rạn nứt.

Mỹ nhân rơi lệ, cảnh tượng ấy khiến không ít người sững sờ.

【  Một lần cuối cùng.】

Cô giơ tay lau đi giọt nước mắt, rồi kẹp chiếc lá trở lại giữa những trang sách.

【 Du Du, chúng ta lại thử một lần cuối cùng.

Nếu ở kiếp này, chúng ta vẫn không thể thay đổi số phận, vậy ta sẽ hủy diệt thế giới này.

Nếu thế giới này nhất định phải xoay quanh Ngu Nhã mới có thể vận hành, thì ở mỗi kiếp tiếp theo, ngay khi trọng sinh, ta sẽ giết cô ta trước tiên. Khi đó, thế giới này sẽ không thể tiếp tục vận hành.

Nữ chính thì sao chứ? Được trời cao che chở thì đã sao? Nếu thế giới không thể vận hành, thì cô ta cũng chẳng là gì cả.】

Ngu Kha quay đầu nhìn Ngu Du.

Anh cầm sách từ vựng trong một tay, tay còn lại chống cằm, hàng mi buông xuống, cả người trông có vẻ lơ đễnh, không để tâm đến điều gì.

Ngu Kha thu lại ánh mắt, cúi đầu giả vờ đọc sách.

【 Nhưng lần cuối cùng này mình phải làm gì đây?】

Ngu Kha bắt đầu chìm vào suy tư.

Và ngay khoảnh khắc cô thốt lên những lời ấy, nhóm chat lại bùng nổ.

[Tôi vừa nghe thấy cái gì kinh khủng lắm thì phải!!]

[Mẹ nó, cốt truyện? Nữ chính? Không phải là kiểu tôi đang nghĩ đấy chứ?]

[Kiểu nào cơ?!]

[Ngươi chưa từng đọc tiểu thuyết sao? Rõ ràng như vậy rồi còn gì!]

[T-tiểu thuyết? Ta đọc bao nhiêu tiểu thuyết rồi, nhưng chẳng có quyển nào viết như vậy cả! Rốt cuộc là ý gì?]

Người kia còn chụp luôn một góc kệ sách trong nhà mình và đăng lên nhóm chat.

Mọi người tò mò nhấn mở xem.

《Đồi gió hú》, 《Hồng Lâu Mộng》, 《Đỏ và Đen》, 《Đám ô hợp》…

Cả nhóm: …

Sự im lặng vang vọng đến đinh tai nhức óc.

[Ngón tay cái.jpg]

[Thiệp Thế Chưa Thâm: Ai ya, không phải loại tiểu thuyết đó đâu! Ý của Ngu Kha, ta có thể hiểu theo cách khác thì Ngu Nhã là con cưng của thế giới này, là thiên kim ruột của ông trời.]

[Thiệp Thế Chưa Thâm: Cho nên, thế giới này lấy cô ấy làm trung tâm, tất cả mọi thứ đều xoay quanh cô ấy…]

Gõ đến đây, Lê Khinh Khinh chợt khựng lại, rồi không nhịn được mà hít sâu một hơi. Cô nhanh chóng gửi tin nhắn đi, sau đó lại điên cuồng gõ tiếp.

[Thiệp Thế Chưa Thâm: Đệt… nghĩ kỹ lại, đúng thật là như vậy! Từ trước đến nay, bất kể xảy ra chuyện gì, dù là lớn hay nhỏ, chúng ta dường như đều đứng về phía Ngu Nhã?]

[Thiệp Thế Chưa Thâm: Cứ như thể chúng ta bị mất trí, vô thức duy trì cô ấy… chuyện này bình thường sao?!]

[Thiệp Thế Chưa Thâm: Ngu Nhã là giả thiên kim của Ngu gia, còn Ngu Kha mới là thiên kim thật. Trong tiểu thuyết, thiên kim thật và thiên kim giả không bao giờ có thể chung sống hòa thuận!

Ngu Nhã là con cưng của ông trời, là nữ chính.

Vậy thì Ngu Kha dù là thiên kim thật sự của Ngu gia thì cũng chỉ có thể là pháo hôi! Mẹ nó, bây giờ cả người tôi nổi hết da gà rồi!]

Không chỉ có mình cô ấy, mà rất nhiều người khác cũng nổi da gà theo khi đọc được tin nhắn của Lê Khinh Khinh.

Ngu Kha đã nói, cô ấy đã giết Ngu Nhã rất nhiều lần, bản thân cũng đã chết rất nhiều lần.

Giọng nói của cô ấy chất chứa oán hận nặng nề như vậy, rất có khả năng ngay cả khi giết được Ngu Nhã, cô ấy vẫn chẳng thể có được kết cục tốt.

Đây còn là đời thực sao?

Hoàn toàn giống như một tình tiết trong tiểu thuyết vậy!

Quá thoát ly thực tế rồi!

[Phong Trần Mệt Mỏi: Còn nữa này, Ngu Kha nói đến "cốt truyện", nói "cốt truyện không thể kháng cự"… Các cậu có thấy không? Cảm giác này rất giống như chúng ta đang ở trong một quyển tiểu thuyết vậy!]

[Ngọa tào, nếu cậu nói như vậy, thì tôi bắt đầu tin rồi đó!]

[Không thể nào! Mấy người suy diễn quá mức rồi đấy?!]

[Nếu đây thật sự là một thế giới tiểu thuyết, chúng ta đều là NPC… Vậy hiện tại chúng ta tính là gì? NPC thức tỉnh? Nhưng sao càng nghĩ lại càng thấy kích thích thế này?]

[Khoan, không phải chứ? Mấy người không cảm thấy chuyện này đáng sợ sao? Sao lại có người thấy nó vui vậy?!]

[Nếu như Ngu Kha có thể vô hạn trọng sinh mà chúng ta còn chấp nhận được, thì việc có thể nghe được tiếng lòng của cô ấy cũng chấp nhận được, vậy chuyện thế giới này là một quyển tiểu thuyết hình như cũng chẳng còn khó tiếp thu lắm?]

[Ngẫm lại cũng đúng. Nếu đây là thế giới thực, thì vô hạn trọng sinh và năng lực này rõ ràng là một bug! Nhưng nếu là một thế giới tiểu thuyết, thì lại hợp lý hơn.]

[Nói như vậy, Ngu Kha và Ngu Nhã vốn sinh ra đã đối lập. Nếu Ngu Nhã mới là nữ chính trong sách, thì chẳng phải chúng ta nên ôm chặt đùi Ngu Nhã sao?]

[Ơ… Nghe cũng có lý đấy. Ngu Kha tuy có thể vô hạn trọng sinh, nhưng chẳng phải cứ lần nào cũng trở thành pháo hôi sao? Nếu tiếp xúc với cô ấy, liệu có dính phải vận xui không?]

[Nói cách khác, chúng ta vẫn nên ôm chặt đùi nữ chủ? Nhưng mà Ngu Kha là một kẻ điên! So với vinh hoa phú quý, ta cảm thấy mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn…]

[Vậy có nên dụ cô ấy nói ra sự thật không?]

[Làm sao dụ đây?]

[Để ta suy nghĩ đã… Không thể hỏi quá trực diện hay trắng trợn được. Lòng cảnh giác của Ngu Kha rất cao, chỉ cần một câu nói lệch đi là cô ấy sẽ nghi ngờ ngay.]

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến giờ nghỉ trưa, nhưng bọn họ vẫn chưa nghĩ ra cách nào để nói chuyện mà không khiến Ngu Kha cảnh giác.

Các bạn học trong lớp lần lượt kéo nhau về nhà ăn cơm, chỉ còn Ngu Du, Ngu Kha và Bùi Diên đi tìm một quán ăn nhỏ gần trường để qua bữa.

Bùi Diên và Ngu Du có quan hệ rất tốt, là một trong số ít những người bạn thân thiết của hắn, đồng thời cũng là người hiếm hoi trong lớp có thiện cảm với Ngu Kha.

Ngu Kha ngồi đối diện bàn ăn, nhìn Ngu Du cúi đầu chơi điện thoại, rồi lại nhìn sang Bùi Diên, người đang ngồi bên cạnh Ngu Du, hai mắt bị mái tóc dài che phủ, ngoan ngoãn uống nước.

Khóe miệng cô hơi nhếch lên.

Ngoại trừ tạo hình có phần nổi loạn, khi ở trường, Bùi Diên thực chất chính là một cậu học sinh ngoan ngoãn đến không thể ngoan hơn.

So với những kẻ như Tôn Vệ, cậu ta quả thật có thể xem là một tiểu thiên sứ.

【Nói mới nhớ, nếu Bùi Diên nghiêm túc làm bài thi, thì hoàn toàn có thể thi đậu Thanh Bắc. Nhưng vì Du Du mà phải ở lại lớp 12-3 này, nơi toàn nhị thế tổ, đúng là quá thiệt thòi cho cậu ấy rồi.】*

(*Nhị thế tổ: Chỉ những cậu ấm cô chiêu, con nhà giàu thế hệ thứ hai, thường có cuộc sống vô ưu vô lo nhờ bối cảnh gia đình.)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play