Nàng đọc chữ Hán vẫn còn hơi vấp váp, đọc rất lâu, mới như mất hồn nhìn ta: "Vậy ra nương ta, lại là vì hắn để mắt đến ta mà chết sao? Tại sao? Chỉ vì cái mặt này của ta sao?"
Thần trí nàng có chút không ổn, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc kéo trên bàn, ta ôm nàng vào lòng, cố gắng sưởi ấm đôi tay lạnh băng của nàng: "Oanh Nhi, tỉnh lại, tỉnh lại đi! Bây giờ ngươi trách mình, chính là đang bao che cho kẻ ác thật sự, nương ngươi lúc trước thà không chữa trị cũng không cho ngươi bán mình, bà ấy yêu ngươi như vậy, ngươi phải sống tốt để trừng trị hung thủ, bằng không sao xứng với bà ấy?"
Nhắc đến nương, ánh mắt nàng sống lại một chút, gục vào vai ta khóc rất lâu, dường như muốn khóc hết những đau buồn trong những ngày này.
Ta cùng nàng ngồi lặng lẽ suốt đêm, khi phương đông vừa hửng sáng, nàng khàn giọng nói với ta: "Tiểu thư, giúp ta, ta muốn mạng hắn."
Ngày ba tháng chín, trong cung có hai vị công chúa vì chuyện của ta mà tranh cãi không ngừng, một người nói ta nhất định có ẩn tình, một người nói ta chính là không biết đại thể.
Họ giằng co không xong, kinh động đến Thái hậu nương nương, trong cung truyền chỉ, bảo mẫu thân ta dẫn ta, Triệu phu nhân dẫn Triệu Dục Tông cùng vào cung biện bạch, trước khi vào cung, có người trộm gửi cho Oanh Nhi một phong thư.
Triệu phu nhân đợi chúng ta ở trước cổng cung, lần cuối cùng thương lượng: "Ta cũng không ngờ chuyện này lại náo loạn đến mức vào cung, Thái hậu biết, chính là bệ hạ biết, sơ sẩy một chút là tội khi quân. Thôi phu nhân, chúng ta hòa giải đi, hôn sự vẫn như cũ, trước mặt Thái hậu phủ nhận hết những lời đồn kia, như vậy tốt cho cả hai nhà. Bằng không, ta nói chuyện sẽ không nể mặt nhà họ Thôi các ngươi nữa đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play