Trên giường, Bình Bình thấy hai người lớn chỉ mải mê trò chuyện mà không để ý đến mình, liền oa oa kêu lên.
Trần Thu Nguyệt và Triệu Hoài Ngọc cùng quay đầu nhìn nhi tử đang tò mò nhìn bọn họ, hai người liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được cười.
“Cha đây, tới bồi Bình Bình chơi nè. Nhìn xem nương ngươi vừa rồi còn ghen tị đó, chúng ta cùng nhau chê cười nàng một phen được không, Bình Bình?” Triệu Hoài Ngọc vừa nói vừa duỗi tay ôm lấy nhi tử, dịu dàng trêu chọc.
Trần Thu Nguyệt vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Triệu Hoài Ngọc, người đã lớn như vậy mà chẳng có lấy chút ổn trọng nào.
“Đúng rồi,” Triệu Hoài Ngọc ôm nhi tử trong lòng, thuận miệng nói, “trong nhà dạo này không khí có chút là lạ. Ta thấy đại ca đại tẩu hình như có tâm sự, gặp cha mẹ cũng là bộ dạng muốn nói rồi lại thôi.”
Đại phòng hai vợ chồng mấy ngày nay càng thêm thiếu kiên nhẫn, dù Trần Thu Nguyệt thường ở trong phòng làm thêu, vẫn mơ hồ cảm nhận được bầu không khí có chút vi diệu.
“Ta mới về nhà nên cũng chưa rõ lắm. Nếu thật sự có chuyện gì, cha mẹ hẳn sẽ chờ chúng ta đông đủ rồi mới nói. Cứ đợi thêm chút nữa.” Triệu Hoài Ngọc nghĩ, nếu chuyện không gấp, tất nhiên sẽ để dành lúc cả nhà tụ họp rồi cùng nhau bàn bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT