“Trương thị, ngươi đúng là độc phụ! Ngươi sao lại có thể mở miệng nói ra mấy lời như thế? Mấy đứa nhỏ này đều là ngươi cực khổ sinh ra, nếu để chúng tận mắt nhìn thấy ngươi, người làm nương hành xử như vậy, ngươi không sợ lưu lại bóng ma trong lòng chúng sao?”
Triệu mẫu thực lòng không hiểu vì cớ gì Trương thị lại từng bước trở thành người như hôm nay.
“Hừ! Bà tưởng nếu ta không làm chuyện ngày hôm qua, mấy đứa nhỏ ấy sẽ tôn trọng ta chắc? Bao nhiêu năm qua, các người có từng coi ta là con dâu cả trong nhà ra gì chưa? Được, năm đó chuyện của Hổ Tử là ta sai, nhưng các người có cần cứ thế mà ghim suốt bao năm hay không?”
“Ta vì lão Triệu gia sinh hai trai một gái, đến nay lời ta nói trong nhà chẳng ai nghe, trượng phu thì không chịu tha thứ, con trai thì chẳng nghe lời, đến cả con gái cũng bị Trần thị dùng chút ân tình nhỏ mà lung lạc. Ta làm mẹ, bọn chúng có mấy phần tôn kính chứ?”
“Trương thị, ngươi đừng nói nữa! Mấy năm nay ngươi làm ra những chuyện gì, mọi người đều nhìn rõ cả. Vì để trong nhà giữ hòa khí, chúng ta không ai muốn so đo, nhưng chẳng những ngươi không biết hối cải, ngược lại càng được nước lấn tới. Lần trước chuyện của Hổ Tử, chúng ta đã cho ngươi một cơ hội. Lần này, mọi chuyện không đơn giản như ngươi tưởng, cũng sẽ không nhẹ nhàng bỏ qua như trước.”
Vốn những chuyện trong nhà như thế, Triệu phụ ít khi lên tiếng, nhưng đã mở miệng thì tức là ý đã quyết.
Triệu đại tẩu nhìn ánh mắt kiên quyết của Triệu phụ, không còn là kiểu hận sắt không thành thép như mọi khi, trong lòng bắt đầu bất an, song ngoài mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT