Buổi tối, cả nhà ba người nằm ngủ trên một chiếc giường. Trần Thu Nguyệt ngủ rất say, Bình Bình nằm sát bên trong, Triệu Hoài Ngọc nằm phía bên ngoài.
“Cha, sao đại bá nương lại như vậy ạ?”
Vì khi còn nhỏ tuổi còn quá bé, Bình Bình không nhớ rõ mọi chuyện. Mấy năm nay nhà họ cũng ít về lại quê cũ, tuy rằng biết nương mình không hòa thuận với đại bá nương, nhưng cũng không nghĩ đến lại đến mức như hôm nay, tình hình lại trở nên thế này.
Bình Bình tuy thông minh, nhưng rốt cuộc trải nghiệm còn ít, thật sự không hiểu nổi tại sao Triệu đại tẩu lại có thể làm ra chuyện độc ác như vậy.
“Bình Bình, con cũng lớn rồi, việc nên biết thì cha sẽ không giấu nữa. Sau này con đi đường khoa cử, sẽ gặp đủ hạng người, lòng người hiểm ác, chỉ có ngày càng thấy rõ hơn thôi.”
Triệu gia xung quanh vốn được xem là nhà hòa thuận, chuyện giữa người lớn thường tránh để con trẻ biết, bởi vậy bề ngoài thì yên ổn, nhưng thực chất, chỉ cần có một người như Triệu đại tẩu mang tâm địa bất lương, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.
“Đại bá nương con từ trước tới giờ vẫn hay so bì, nhưng vốn không bằng nương con. Con và Hổ Tử đều bắt đầu đọc sách, bà ta lại bắt đầu so bì con cái. Kết quả thế nào con cũng thấy rồi. Năm đó cả nhà ta dọn lên trấn, một phần là để tách khỏi đại phòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT