Hôm sau quả nhiên đúng như Triệu Hoài Ngọc dự đoán, tuyết vẫn chưa dừng, thỉnh thoảng lại lác đác rơi xuống. Sáng sớm bước ra sân, trước mắt là một màu trắng xóa, con đường nhỏ hôm qua vừa quét sạch đã không còn dấu vết.
Triệu Hoài Ngọc dậy rất sớm, tuyết dày, dùng chổi không dễ quét, đành lấy xẻng sắt xúc từng nhát một mở ra lối đi nhỏ. Bình Bình đi sau cầm chổi, theo chân Triệu Hoài Ngọc dọn dẹp thêm lần nữa.
Hai cha con bận rộn hơn mười lăm phút mới hoàn toàn dọn sạch lối đi. Khi ra tới cổng, nhìn sang hàng xóm hai bên cũng đã có người ra quét tuyết. Mỗi nhà phụ trách một đoạn trước cửa, dần dà cả con ngõ nhỏ cũng có một con đường thông suốt có thể đi lại.
Thu dọn xong mọi thứ, Triệu Hoài Ngọc cùng Bình Bình cùng nhau ra khỏi nhà.
“Buổi tối về thì đi chậm một chút.” Triệu Hoài Ngọc dặn dò. Tuyết vẫn chưa dứt, Bình Bình lại còn cõng rương sách, trên đường đi cần phải cẩn thận mới được.
“Con biết rồi, phụ thân cũng đi chậm một chút nhé.” Hai người vừa nói vừa chia tay nhau ở ngã rẽ phía trước.
“Triệu chưởng quầy, ngài xem khối thịt dê này thế nào, đủ dùng chứ? Không đủ thì ta cắt thêm cho.” Lý đầu bếp đưa một miếng thịt dê cho Triệu Hoài Ngọc xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT