Hai ngày sau, Miêu Miêu theo Triệu Hoài Ngọc về nhà. Tuy chỉ đi trong ngày, nhưng rõ ràng có thể thấy cô bé vui vẻ hẳn lên.
Chờ Trần Thu Nguyệt bắt đầu làm lại đồ thêu, Miêu Miêu liền giúp nàng chạy vặt. Trong tiệm có việc gì hay cần qua lại mang đồ, Trần Thu Nguyệt đều để Miêu Miêu tự mình đi.
Mới đầu Trần Thu Nguyệt còn theo đi hai chuyến, sau đó Miêu Miêu quen đường quen việc rồi thì nàng cũng không theo nữa.
Đợi đến khi trận tuyết đầu mùa năm nay rơi xuống, chỉ còn chưa đầy nửa tháng nữa là đến Tết. Trần Thu Nguyệt khoác áo thật dày, ngồi bên lò sưởi, vừa làm đồ thêu một lát vừa chỉ dẫn Miêu Miêu đan dây đeo.
“Tuyết rơi rồi.” Trần Thu Nguyệt ngồi lâu, đứng dậy đi dạo một vòng trong phòng, vén rèm cửa sổ nhìn ra, đã thấy trong sân phủ một lớp tuyết trắng.
“Tuyết rơi ạ?” Miêu Miêu nghe vậy, liền buông mớ dây màu trong tay, chạy đến bên cạnh Trần Thu Nguyệt nhìn ra ngoài.
Con gà mái và Uy Vũ đều đã rút về ổ mình, sân nhỏ yên tĩnh và ấm cúng đón chào trận tuyết đầu mùa trong năm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play