Triệu Vân Sơ gật đầu: “Đúng vậy! Sao anh đoán được hay vậy? Ấn tượng đầu tiên của anh ta cho em cảm giác, bề ngoài có vẻ cũng được. Ít nhất là không giống với cô em gái của anh ta.”
"Anh ta rất tốt sao?" Lòng Lạc Bắc Thành dâng lên vị chua lè. Nghe người phụ nữ của mình khen ngợi đàn ông khác, anh luôn cảm thấy khó chịu.
Bạch Mặc quá xuất sắc, có thể bằng vai bằng cánh với anh. Điều này khiến Lạc Bắc Thành cảm thấy bị đe dọa.
Triệu Vân Sơ không để ý đến sắc mặt người đàn ông, mà tiếp tục kể lể: "Sáng nay sau khi anh rời đi thì có một cuộc điện thoại gọi đến. Thủ trưởng muốn đi đón người, sau đó nói với em là Bạch Mặc đến, ông ấy nhất quyết muốn dắt em đi cùng, em không còn cách nào khác nên đành phải đi theo. Thật ra em muốn gặp Bạch Mặc, xem anh ta là người như thế nào.
Sau đó, Bạch Nhược cũng đến, chắc là định mách lẻo. Kết quả là bị anh ta mắng cho một trận. Nhìn đã ghiền luôn! Bạch Nhược khóc như mưa, kết quả anh ta không thèm nhìn lấy một cái. Thậm chí còn nói với thủ trưởng, cô ta muốn khóc thì cứ để cô ta đứng ở cổng khóc."
"Em nhớ rõ thế sao?" Lạc Bắc Thành nhìn sang Triệu Vân Sơ: “Bạch Nhược không cãi nhau với em à?”
Triệu Vân Sơ lắc đầu: “Em không cho cô ta cơ hội, thấy cô ta đến, em đã chuồn lẹ rồi. Những chuyện xảy ra sau đó, em đều nhìn thấy từ trong góc. Cho nên em mới cảm thấy, Bạch Mặc bề ngoài có vẻ là người chính trực.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT