Bạch Mặc cười khẩy: “Lạc Bắc Thành! Anh không nhớ tôi sao?”
"Sao tôi phải nhớ cậu?" Lạc Bắc Thành nhìn Bạch Mặc đang đứng trước mặt, cẩn thận đánh giá một lượt. Anh cảm thấy ánh mắt của Bạch Mặc có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra anh ta là ai.
Bạch Mặc bước đến bên cửa sổ: “Ở Đức, chúng ta từng hợp tác với nhau, chỉ là lúc đó chúng ta đều hóa trang, anh không nhận ra sao?”
"Cậu là Sói Bay sao?" Lạc Bắc Thành không chắc chắn hỏi lại, bởi vì trong trận chiến ở Đức năm đó, thương vong vô số, thậm chí cả anh cũng bị thương nặng trở về. Sau đó anh phải dưỡng thương mấy tháng, cơ thể mới dần dần hồi phục…
Bạch Mặc đáp: “Ừm! Lúc đó tôi bị thương rất nặng, may mà có anh cứu. Sau khi về nước, tôi đã cử người đi tìm anh, nhưng anh cũng biết, thân phận của chúng ta đều được giữ bí mật. Cho nên tôi đã mất rất nhiều thời gian mới biết được tên thật của anh.”
"Cậu khách sáo rồi, nếu lúc đó tôi ngã xuống trước mặt cậu, tôi tin cậu cũng sẽ ra tay cứu tôi." Lạc Bắc Thành vẫn thản nhiên, bởi vì anh không định lấy chuyện này ra làm vấn đề.
Bạch Mặc mỉm cười, quay lại ghế ngồi xuống, cầm cốc trà trên bàn lên uống một ngụm. Sau đó, anh ta lên tiếng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT