Lục Hoán cẩn thận duỗi đầu ngón tay ra, nhẹ nhàng chạm khẽ vào chóp mũi của Túc Khê.
Túc Khê cảm thấy mũi hơi ngứa nên khẽ nhíu mày.
Hắn cảm nhận được độ ấm, rất chân thật.
Lục Hoán yên lòng, hắn giống như một đứa trẻ đang canh giữ xiên hồ lô ngào đường của mình, cứ ngồi một chỗ canh chừng như vậy, đôi mắt mở to mà nhìn nàng. ...
Lục Hoán ngẫm nghĩ, hắn cảm thấy hẳn là nàng đã bị cảm mạo nên mới đi bệnh viện mua thuốc, không thể lại để nàng cảm lạnh được. Hơn nữa sô pha nhà Hoắc Kính Xuyên có hơi cứng, nằm ngủ trên đó thì không thoải mái lắm.
Hắn đứng lên, khom người xuống, cử chỉ nhẹ nhàng mà dùng một tay luồn qua sau cổ Túc Khê, tay kia lại đỡ cong đầu gốc của Túc Khê, dịu dàng bế nàng lên.
Lúc này Lục Hoán mới phát hiện Tiểu Khê vô cùng nhẹ, còn không nặng bằng khi hắn xách thùng nước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play