Túc Khê bị nụ cười của hắn làm cho rung động, trong lòng lặng lẽ dâng trào một cảm giác thỏa mãn như tìm lại được đồ bị mất, trong khoảng thời gian đó nàng đã khóc đến sưng mắt, còn tưởng rằng mình đã hoàn toàn đánh mất tên nhóc con trong trò chơi, thật không ngờ "bóng liễu hoa tươi một thôn làng"*, hắn lại xuất hiện ở thế giới của nàng.
(*Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn: Trích từ bài thơ "Du Sơn Tây thôn" của thi nhân Lục Du thời Nam tống, nằm trong hai câu thơ được tạm dịch là "Núi cùng nước tận ngờ hết lối/Bóng liễu hoa tươi một thôn làng", tức là: giữa cảnh núi cùng nước tận, tưởng như không còn đường đi nữa, thì lại có thể thấy bóng liễu và hoa tươi nơi thôn làng phía xa. )
Những ngày này trong lòng nàng đều cảm thấy trống rỗng, cuối cùng cũng đã có thể tốt hơn một chút.
Thời khắc mà nàng nhìn thấy hắn ở bệnh viện, Túc Khê đã cực kì kinh ngạc, đồng thời trong lòng nàng còn nảy sinh sự cảm động khó nói ―― hắn cứ như vậy mà xuất hiện trước mặt nàng.
Đối mặt với một thế giới mà bản thân hoàn toàn không biết gì, nếu đổi là lại nàng, nếu chưa chuẩn bị chu đáo thì căn bản nàng không dám qua, cũng không thể nào bỏ lại người thân, bạn bè xung quanh mình được. Thế mà hắn lại không hề ngần ngại, cứ vậy mà tìm đến nàng.
Có lẽ chỉ khi suýt đánh mất thì Túc Khê mới có thể hiểu ra rằng có những người và một số sự việc mà nàng sớm đã quen thuộc hóa ra lại chiếm vị trí quan trọng trong lòng mình biết bao.
Trong lòng nàng có chút chua xót, lại có chút rung động khó nói thành lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play