Bên chỗ Lục Hoán đang mưa to, hắn đứng dưới hiên, lặng lẽ nhìn những hạt mưa liên tục rơi xuống như chuỗi ngọc, ngọn nến ban đêm vì bị gió thổi mà lung lay như sắp ngã, ánh sáng lụi dần.
Hắn nhìn biểu cảm muốn nói rồi lại thôi với cô bạn trên màn hình của nàng, nhìn thấy cả những dòng chữ hiện lên ―― "Quá lắm thì cũng chỉ trở thành đứa con nuôi, trở thành bạn bè mà thôi..."
Hắn mím môi, tuy rằng đã cố gắng để bản thân không rơi vào nỗi mất mát, nhưng trong lòng vẫn như bị tảng đá đè xuống, đè xuống rất nặng nề.
Hắn đứng dưới hiên hồi lâu, tay áo cũng đã bị ướt nhẹp, hắn đành chậm rãi lấy lại tinh thần, cúi mặt xuống, giả vờ như không hề đau khổ rồi thu lại màn hình, quay trở về phòng. ...
Bởi vì trong lòng Túc Khê vô cùng rối loạn, cho nên phải đến hai ngày sau, sau khi cơm nước xong xuôi thì hôm nay nàng mới online.
Sau khi nàng đăng nhặp thì phát hiện lồng đèn mà mình đã tặng cho tên nhóc đã được hắn treo trong tẩm điện của phủ đệ mới, những chiếc hộp mà nàng dùng để đựng phấn son cùng vài thứ đồ linh tinh lắt nhắt cũng đã được dọn đến đây, tên nhóc đi đến đâu cũng mang mấy thứ này đến đó sao... Tức khắc nàng chột dạ một cách khó hiểu.
Lúc này Lục Hoán đã bãi triều, hắn cởi bỏ triều phục, mặc lại y phục bình thường rồi ngồi ở sau bàn thư phòng xử lý sự vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play