Nàng không dám ở nhà, chỉ cần ở nhà, nàng sẽ nhớ đến khoảnh khắc hôm đó, cái ngày mà Lục Hoán ngước mắt nhìn vào đôi đôi mắt của nàng, những lời mà Lục Hoán đã nói, những ám chỉ nhỏ nhặt của hắn ... ... Làn khói trắng mịt mờ, đôi mắt long lanh đen tuyền của hắn cứ hiện lên không dứt, khiến lòng nàng rối như tơ vò, chẳng thể tập trung được, không làm được bài tập nào cả.
Vì thế, nàng đành ôm bài tập hè, xách theo điện thoại đến nhà Cố Thấm làm bài.
Lục Hoán không biết nhà Cố Thấm ở đâu, chắc chắn hắn sẽ không thể mở khóa.
Mẹ của Cố Thấm chuẩn bị dưa hấu với điều hòa xong thì để hai người ngồi ở nhà làm bài tập rồi lại cùng với cha của Cố Thấm tiếp tục đi làm. Do đó, trong nhà Cố Thấm cũng chỉ còn lại nàng và Túc Khê, hai người làm bài tập được một lúc thì lại ăn vặt. Túc Khê cố gắng vứt mớ cảm xúc khó hiểu nảy sinh trong lòng dạo gần đây ra sau đầu, phấn khích xem phim với Cố Thấm được một lúc, nhưng sau khi khoảng thời gian buổi sáng trôi qua, trong lòng nàng lại có loại cảm giác như đã lâu không được gặp một người, vô cùng trống rỗng.
Nàng ngồi thất thần ăn miếng snack, bàn tay lơ đễnh thò vào túi snack của Cố Thấm.
"Cậu làm gì vậy? Bị ngáo à." Cố Thấm rút nàng tay ra: "Ăn gói của cậu ý."
Túc Khê bỗng nhiên ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc mà nhìn Cố Thấm, nói: "Tớ tâm sự với cậu chuyện này nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play