Túc Khê bắt taxi đến chỗ hẹn ăn trưa. Nàng vừa vào phòng thì thấy chỉ có chỗ ngồi bên cạnh Hoắc Kính Xuyên là còn trống. Bà Hoắc thân thiết vẫy vẫy tay với nàng: "Khê Khê, qua đây ngồi, hai đứa các con ngồi cạnh nhau đi."
"Mặt trời mọc ở đằng Tây à, sao nay lại ăn diện lên thế?" Hoắc Kính Xuyên nhìn Túc Khê từ trên xuống dưới một lượt, vẻ mặt kinh ngạc, hắn còn chưa nói xong đã bị mẹ hắn đánh cho một phát vào lưng, dạy dỗ nói: "Ăn nói kiểu gì vậy? Không biết đứng lên kéo ghế cho con bé à? Có tí phong độ nào của đàn ông con trai không hả?"
Hoắc Kính Xuyên bị mẹ đánh cho hết hồn, đành phải cười hì hì đứng lên kéo ghế cho Túc Khê: "Mời."
Túc Khê nhìn thấy bầu không khí hoà thuận vui vẻ trong phòng, cũng có chút đau đầu, nàng nói tiếng "cảm ơn dì" rồi ngồi xuống.
Sau đó, nàng và Hoắc Kính Xuyên như hai con quỷ đói được đầu thai, cắm cúi ăn điên cuồng, mà cha mẹ hai nhà cứ bắt tay nói cười vui vẻ, từ chuyện tè dầm thời thơ ấu đầy thú vị của nàng với Hoắc Kính Xuyên, cho đến chuyện cấp ba, rồi cả kỳ thi tuyển sinh vào trường đại học nào trong thành phố.
Gia đình hai nhà ở cùng một khu chung cư, cha mẹ lại là bạn thân tốt nhất của nhau, gắn bó suốt mười mấy năm, sớm đã thân thiết như người một nhà. Hồi còn nhỏ, cha mẹ Túc Khê không kịp về nhà nấu cơm, nàng đành phải qua nhà Hoắc Kính Xuyên ăn ké, tương tự, lúc Hoắc Kính Xuyên thường hay bị ba hắn bỏ quên ở nhà trẻ, cũng đều là do ông Túc tiện thể chở luôn hai đứa về.
Vì vậy, cứ mấy tháng họ lại cùng nhau đi ăn một lần, mỗi lần tụ họp là cha mẹ hai bên sẽ lại tán dóc mấy chủ đề y chang nhau, nói toàn chuyện trên trời dưới đất, cuối cùng là cười phá lên, rồi lại quay về chuyện hai người thanh mai trúc mã, rồi bảo Túc Khê với Hoắc Kính Xuyên sau này nhất định phải kết hôn với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT