Sau khi Túc Khê biết tên nhóc có thể thấy mình bên này, thì lại không tự chủ được vô cùng để ý hình tượng của mình, ngày hôm sau là cuối tuần, bình thường thì Túc Khê sẽ cùng đi ra ngoài ăn với hai người bạn thân của mình.
Cố Thấm và Hoắc Kính Xuyên lớn lên cùng nàng từ bé, đã thân đến không thể thân hơn rồi, nếu là trước kia, nàng có thể trực tiếp đội cái mũ lưỡi trai, mặc một cái áo phông trắng đơn giản nhất đi, nhưng hôm nay cũng không biết nàng nghĩ như thế nào, đột nhiên muốn mặc một chiếc váy đẹp mắt một chút...
Như vậy, bản thân xuất hiện ở trước mặt Lục Hoán bên kia, cũng sẽ không là cả ngày đồng phục học sinh dài rộng...
Túc Khê vội vàng dừng cái suy nghĩ này của mình lại, liều mạng nói với bản thân, nàng mặc váy mắt chỉ là vì tâm trạng của mình đang vui vẻ, căn bản là không có liên quan gì tới cậu nhóc ở một thời đại khác không hiểu thẩm mỹ hiện đại.
Nhưng, thân thể vẫn rất thành thực chạy tới mở tủ quần áo ra, chú tâm chọn, cầm ra mấy cái váy ướm đi ướm lại ở trước người.
Đêm qua lúc Túc Khê ngủ, Lục Hoán còn chong đèn hồi lâu. Mà hôm nay, Túc Khê bên này mới đến trưa, mà Lục Hoán bên kia mặt trời cũng đã ngả về tây.
Hắn thấy nàng ở đó đứng trước gương chọn xiêm y, theo bản năng nhớ tới trong cổ thư có viết, phụ nữ luôn trang điểm vì người mà mình thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT