Buổi tối cùng ngày, phòng giam của An Hà đón một vị khách hiếm thấy.
Vệ binh khiêng bàn gỗ làm từ vật liệu cao cấp và ghế dựa vào, trải lên đệm mềm tinh xảo. Trên mặt bàn đặt sách vở cùng giấy bút mực, ngoài một chậu hoa nhỏ ở góc bàn thì không có bất kỳ vật trang trí nào khác. Có người bưng ấm trà và đĩa điểm tâm tiến vào, đặt tách hồng trà tuyệt hảo lên bàn, gần tay vịn của ghế dựa.
Hương hồng trà tràn ngập khắp phòng giam.
Lạc Hi mặc quân trang đi vào, tay áo hơi xắn lên một hai centimet, trên trang phục đã không còn dải lụa và huân chương, chắc hẳn đã bị y tháo ra cất trong phòng. Sắc mặt Lạc Hi có phần yếu ớt tái nhợt hơn thường ngày, như thể vừa mới rửa mặt xong, vài sợi tóc vàng trên trán vẫn còn dính nước chưa khô. Y nói: "Lính gác nhà giam không trông giữ được ngươi, nên ta đến."
An Hà hỏi: "Ta có cần hành lễ không?"
Lạc Hi bình tĩnh đáp: "Ta chỉ cần ngươi kính Thần."
"Vậy không hành lễ." An Hà ngồi lại xuống ghế, mặc kệ tên cận vệ bên ngoài đang trừng mắt nhìn hắn. "Thật ra ngươi có thể ở phòng giam của Lạc Tu, từ đó cũng có thể nhìn thấy ta." An Hà nói, "Ta thấy quan hệ huynh đệ các ngươi không tốt lắm, cần phải giao tiếp nhiều hơn."
Lạc Hi nói: "Quan hệ của chúng ta, phải nói là hắn đơn phương căm ghét ta."
Khi bàn về mối quan hệ với em trai ruột, vẻ mặt Lạc Hi vẫn không chút gợn sóng, như thể đang nhắc đến một người xa lạ. An Hà đánh giá y, "E rằng không chỉ có nguyên nhân đó, ngươi không tự suy xét vấn đề của bản thân sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play