La Lôi không hé răng, Dạ Oanh lại dùng mũi giày ấn ấn vào bụng nàng, "Nói chuyện đi chứ."
Nội tạng mềm mại trong bụng bị chèn ép, cảm giác buồn nôn và cơn đau quặn thắt cùng lúc ập đến, La Lôi đứt quãng nói: "Ta chẳng qua, gặp nguy hiểm... liền dùng dị năng trị liệu cho một số người, cũng là, tự cứu..."
Dạ Oanh cười tươi như hoa, "Còn khiêm tốn với tỷ tỷ làm gì, tin tức đều truyền đến tai ta rồi, em khẳng định đã lập công không nhỏ."
Nàng cúi người sát lại bên tai La Lôi, hơi thở phả vào da thịt, La Lôi hoàn toàn không cảm nhận được hơi ấm, chỉ có sự lạnh lẽo lan tràn đến tận tim, khiến nàng có cảm giác muốn nổi da gà.
"Lập công rồi, khẳng định nhận được thù lao chứ?" Dạ Oanh nhẹ giọng thủ thỉ, "Nhường cho tỷ tỷ được không?"
Hơi thở La Lôi hơi ngừng lại.
"Em nghĩ mà xem." Dạ Oanh nghịch móng tay, móng tay nàng màu tím đen, tương phản với những ngón tay mềm mại không xương tạo nên một vẻ đẹp kinh người.
Móng tay là vũ khí của Dạ Oanh, bên trong tẩm đầy kịch độc, chỉ cần đâm vào da địch nhân một chút là có thể đoạt mạng người. La Lôi biết, khi Dạ Oanh chuyển sự chú ý sang móng tay của mình, đó là dấu hiệu nàng ta tâm trạng không tốt, chuẩn bị nổi giận.
Dạ Oanh không quan tâm đến phản ứng của La Lôi, tự mình nói tiếp: "Em từ nhỏ cái gì cũng không thiếu, được cha cưng như trứng hứng như hoa, tuy rằng mất mẹ, nhưng đó đã là cuộc sống tốt đẹp mà rất nhiều người cả đời cũng không đạt được. Tỷ tỷ thì khác, ta sinh ra ở cái nơi nghèo khó bẩn thỉu đó, loại tiểu công chúa như em sợ rằng cả đời cũng không tưởng tượng nổi đâu. Tỷ tỷ từ nơi đó bò ra, còn chưa được hưởng mấy ngày sung sướng đã vào tù, em cũng không đành lòng đúng không? Những thứ tốt đẹp em trước kia đã hưởng thụ rồi, vậy nhường cơ hội tương lai cho tỷ tỷ đi?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play