Triệu Bắc Xuyên vừa tỉnh dậy đã không chịu ngồi yên, lập tức bắt tay vào dọn dẹp chuồng trại. Một thời gian không thấy bóng dáng hắn đâu, con Đại Hoa vẫn nhớ, phát ra tiếng phì phì qua mũi rồi cọ cọ vào người hắn, trông rất nhiệt tình.
“Được rồi, cọ sạch hết lông của ta luôn đi.” Triệu Bắc Xuyên cười, vỗ nhẹ đầu nó. Nhìn lại miệng con la, đã gần như lành hẳn, chỉ còn một lớp trắng nhạt phủ bên ngoài.
Dù mấy ngày nay Lục Quảng Sinh cũng giúp chăm sóc chuồng trại, nhưng dù sao ông cũng lớn tuổi, không thể làm sạch kỹ lưỡng như Triệu Bắc Xuyên. Triệu Bắc Xuyên cầm xẻng, dọn sạch từng góc trong chuồng, rồi rải thêm một lớp cát sạch, mùi hôi trong chuồng cũng giảm đi nhiều.
Xong phần chuồng la, hắn tiếp tục rửa chuồng heo. Hai con heo bây giờ đã nặng hơn 50 cân, thấy người là xông tới. Triệu Bắc Xuyên phải dùng gậy đánh đuổi chúng vào một góc. Hắn xúc hai rổ phân, đổ vào ao phân cạnh nhà xí, để dành mùa xuân năm sau đem tưới ruộng.
Cuối cùng là đến nhà xí. Hắn đào và dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ, mùi hôi nồng nặc theo gió thổi tản ra khắp nơi. Lục Dao bị mùi xú huân đến mức nôn khan, ôm eo hét ra sau: “Triệu Bắc Xuyên! Chàng đang làm cái gì vậy hả!”
Một lát sau, Triệu Bắc Xuyên từ trong vườn bước ra: “Dọn cái nhà xí một chút.”
“Chàng thật không thể yên được một phút nào! Bảo nghỉ ngơi hai ngày mà cũng không chịu ngồi yên, cứ như bị ám vậy, hở ra là ngứa tay ngứa chân!”
Triệu Bắc Xuyên không phản bác, chỉ nhe răng cười ngốc nghếch.
“ Mau đi tắm rồi hẵng vào nhà! Thối muốn chết!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT