Hôm sau sáng sớm, Lục Dao vội vã xong việc cửa hàng, tự mình đưa Tiểu Đậu đi học đường. Đi đến cổng lớn của học vỡ lòng quán, Tiểu Đậu chỉ vào một nam hài phía trước và nói: “Tẩu tử, ngày hôm qua chính là hắn đánh ta!”
Lục Dao nhìn qua, chỉ thấy cậu bé này bằng tuổi Tiểu Đậu, vẻ ngoài rất đoan chính. Dù trên người mặc bộ vải mịn, nhưng khí chất của cậu ta không giống những đứa trẻ xung quanh, trông giống như là người trong thành.
Lâm Tử Kiện nghe tiếng quay đầu lại, thấy Tiểu Đậu đi cùng một người lớn thì sắc mặt lập tức tái mét, “Ngươi... các ngươi muốn làm gì?”
Lục Dao nói: “Ngày hôm qua vì sao phải khi dễ Triệu Tiểu Đậu?”
Lâm Tử Kiện do dự, ấp a ấp úng một lúc lâu rồi mới nói: “Ai... Là hắn không cho ta sao chép bài tự.”
“Ngươi cảm thấy sao chép bài của người khác là đúng à?” Nam hài ngậm miệng không nói gì, tay nắm chặt vạt áo, vẻ mặt căng thẳng.
“Ngươi cũng biết sao chép là sai, vậy tại sao còn muốn đánh người?”
“Là hắn trước mắng ta, hắn nói ta vụng về như thỉ! Cũng là hắn động thủ trước đẩy ta! Hắn còn nắm tay ta quăng ngã nữa!” Nam hài uất ức vươn tay, lòng bàn tay có vết xước, nhìn nghiêm trọng hơn so với Tiểu Đậu.
Lục Dao cảm thấy hơi xấu hổ, đưa tay vỗ vỗ đầu Tiểu Đậu: “Ngươi sao có thể mắng người ta như vậy? Động thủ trước rồi còn về nhà cáo trạng?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT