Đi qua nhà mẹ đẻ của Hạ Thanh Đào, Lục Tùy lại lên đường đến huyện thành.
Người đầu tiên hắn ghé thăm chính là phu thê Từ Ứng Tiêu. Từ Ứng Tiêu đã sớm nghe tin hắn hiện nay là Quận vương, thấy hắn đến, không khỏi vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, vội nói:
“Vốn định đến bái kiến, chỉ sợ bây giờ ngươi làm Quận vương, ta đến thì lại giống như muốn nịnh bợ. Lần trước huyện thừa đến phủ ngươi, ta còn cố ý không dám qua…”
Lục Tùy sao lại nghĩ như vậy. Khi hắn còn là một thiếu niên chân đất ở nông thôn, Từ Ứng Tiêu đã dám mạo hiểm giúp đỡ hắn, sao có thể gọi là nịnh bợ?
Lần này hắn đến, chính là đặc biệt để tạ ơn hai vợ chồng họ. Vì không tiện đưa bạc trắng ra mặt, hắn mang theo hai xấp vải tốt nhất, một đôi vòng tay bạc và một chiếc khóa bình an bằng bạc. Lục Tùy nói:
“Đều là quà cho a tẩu và hài tử. Thanh Đào còn đang ở cữ, không tiện tới, nếu không cũng muốn đến trực tiếp nói lời cảm tạ.”
Thụy Nương nghe vậy, vành mắt đỏ hoe, cảm động nói là có lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT