Ngày hôm sau, Lục Tùy liền đến Hạ gia thôn, đem thân thế của mình kể lại y như từng nói với Vân nương, rồi trình bày rõ ràng với cha mẹ Hạ Thanh Đào. Hắn cũng nói thêm rằng mình đã được phong làm Quận vương, sau này sẽ đưa Hạ Thanh Đào cùng về kinh thành.
Hạ Hưng Viễn và Trần Hà Hương lập tức kinh hãi — vốn chỉ tưởng con rể là nhà phú hộ ở kinh đô thôi, ai ngờ lại là cháu ngoại của hoàng đế? Thật là chuyện trời long đất lở!
Họ vẫn luôn cho rằng như Hạ Miên được gả vào phủ Huyện thái gia đã là hiển hách lắm rồi, nào ngờ con trai mình còn có thể gả cho cháu ngoại Thiên tử!
Nhưng Hạ Hưng Viễn vốn là người cẩn trọng, ông không hề mừng rỡ vì con được gả vào nhà quyền quý, trái lại lại bắt đầu lo lắng:
“Thanh Đào nó không học rộng biết nhiều, lại chẳng va chạm nhiều với thế gian, sau này nếu đến nơi đó, lỡ đâu gây trò cười cho người ta thì đã đành, chứ nếu đắc tội với quý nhân nào, rước họa vào thân thì biết làm sao? Kinh đô lại xa đến thế, có chuyện gì tụi ta cũng chẳng thể hay biết kịp…”
Trần Hà Hương nghe thế thì ngắt lời: “Biết thì đã sao? Ông là dân chân đất nông thôn, có muốn giúp cũng chẳng giúp được gì đâu!”
Lời này vốn là điều Hạ Hưng Viễn lo trong lòng, nghe vợ nói vậy lại càng rối rắm: “Không được, không được! Không thể đi, tuyệt đối không thể đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play