Sau khi bay mệt, Tiểu Tuyết Cơ biến trở lại thành một cô bé.
Lâm Tinh Hà bế ẻm lên, cùng Tạ Vô An đi trở về phía bên kia của hòn đảo.
Đi được một đoạn đường ngắn, họ gặp bạn học đang tạo rừng cây.
Chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi, hòn đảo nhỏ đã được bao phủ bởi cây xanh.
Bạn học tạo rừng cây đã dùng nhiều ma lực nên lúc này trông có vẻ mệt mỏi, nhưng trong mắt lại không thấy một tia mệt mỏi nào mà sáng lấp lánh. Cô ấy vặn nắp một lọ dược tề hồi lam, sau khi uống xong mới tỉnh táo hơn một chút, nói: “Theo gợi ý của cô, tôi đã trồng cây xanh trên một phần ba hòn đảo, trên bờ cát còn có mấy cây dừa nữa. Cô đừng thấy tôi phải uống thuốc hồi lam, với thực lực của tôi, đừng nói một phần ba, cả nửa hòn đảo này tôi đều có thể nhận thầu!”
Cô ấy chỉ vào khoảng đất trống bên kia, nói: “Chỗ đất trống đó tôi để lại, những người khác cũng không đụng vào.”
Như nghĩ ra điều gì đó, cô ấy nói thêm: “À đúng rồi, Tề Khanh cũng ở trong rừng cây. Tôi biết anh ấy sợ giao tiếp nên không chào hỏi. Anh ấy đã leo lên cây rồi ở đó cả buổi chiều. Tôi không quen anh ấy nên cũng không hỏi anh ấy đang làm gì…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT