Với một cô bé như vậy, vào những lúc thế này, chỉ cần đối xử chân thành là cô bé sẽ hoàn toàn trút bỏ phòng bị, biết gì nói nấy không hề giấu giếm.
Lâm Tinh Hà khẽ mỉm cười, ánh mắt trìu mến, để lộ ra chiếc đuôi sói xám vô hình của mình.
Cô nói: “Chị thực sự có thể hiểu được tâm trạng của em bây giờ. Gia đình chị tuy không giống em, nhưng cũng có hoàn cảnh tương tự. Cha chị có một đứa con gái riêng bên ngoài, ông ấy luôn miệng khen nó ưu tú đến nhường nào. Em tin được không? Ông ấy nói ngay trước mặt chị.
Cha chị thường xuyên khen ngợi đứa con riêng đó trước mặt chị, luôn nói chị chỗ này chỗ kia không bằng nó, còn chê chị không đủ giỏi. Giống như việc chị chơi dương cầm vậy, rõ ràng chị đã làm rất tốt rồi, thế mà cha chị lại nói, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ đàn hay hơn…..”
Hốc mắt cô ửng đỏ, ấm ức nói: “Nhưng chị thật sự đã làm rất tốt mà, tại sao cha chị lại không nhìn thấy chứ? Chị cũng là con gái của ông ấy mà! Là con gái ruột cơ mà!
Chị rõ ràng kính yêu ông ấy đến vậy, nhưng ông ấy gần như chẳng bao giờ khen chị! Chị đã nỗ lực hơn lần trước rất nhiều, vậy mà ông ấy cũng chưa bao giờ nhận ra sự tiến bộ của chị, cứ luôn miệng nhắc đến người khác trước mặt chị. Ông ấy có bao giờ để ý đến cảm nhận của chị không?”
Khán giả trong phòng livestream ——

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play